- Cha, dì, Ngọc Nha... Lâu ngày không gặp, còn nhớ nhau không nhỉ? 
Chắc không cần nói thì ai cũng biết giọng nói này là ai. Tần Nhạc ngạc nhiên, Lũy Mẫn bàng hoàng, Tần Ngọc Nha giật mình và Quan Khiếu Luân câm nín 
Họ không ngờ rằng Tần Cửu Cửu lại xuất hiện. Mà lại xuất hiện trong hoàn cảnh này nữa chứ, họ chưa nghĩ đến việc sau khi phẫu thuật cô vẫn có thể sống tốt như vậy... Còn đôi mắt xanh lam cuốn hút kia nữa, thật là đẹp, thật là động lòng người 
- Cửu Cửu _ Tần Nhạc giọng run run gọi tên cô 
- Ồ, cha... Lâu ngày không gặp, vẫn sống tốt chứ? _ Tần Cửu Cửu nhếch mép khinh bỉ 
- Con... Con chưa chết? _ Tần Nhạc nhỏ giọng 
- Ồ, cha à... Cha mong con chết như vậy sao? Nhưng..... Chậc chậc, khiến cha thất vọng rồi. Con chưa chết! _ Tần Cửu Cửu nói với giọng thương hại 
- C.. Cửu... Cửu... Con... Con... _ Lũy Mẫn cũng lắp bắp nhìn cô 
- A, dì... Không ngờ đồ thừa của mẹ con dì lại dùng tốt như vậy. Còn ra vẻ là Tần Phu Nhân nữa chứ. Ha? Quả nhiên đồ mẹ dùng tuy thừa nhưng vẫn tốt _ Tần Cửu Cửu cười khinh 
Sau đó Tần Cửu Cửu liền buông tay đang khoác Quan Chấn Khiêm ra mà bước đến Dịch Lan Tuyết. Cô mỉm cười dịu dàng 
- Mẹ! 
- Con dâu ngoan của mẹ! _ Dịch Lan Tuyết ôm lấy cô 
Tần Nhạc lại một lần nữa ngạc nhiên!? 
Lũy Mẫn cũng mở to mắt kinh ngạc 
Tần Ngọc Nha trợn mắt khó tin!? 
Quan Khiếu Luân càng không thể ngờ được 
Phải! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-yeu-ba-xa-la-ban-gai-cu-cua-em-trai/728674/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.