🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thân thể Lạc Thiên Uy run lên, nhìn những giọt nước mắt mỹ lệ của cô giống như sợi dây chân châu bị đứt, làm cho tim của hắn co rút một hồi.

Nhưng muốn hắn thả cô ra tuyệt không có khả năng.

“Hận đi. mặc dù em không yêu tôi, nếu như muốn giữ em lại mà làm em hận tôi thì em cứ hận đi, ít nhất trong lòng của em còn có tôi, không phải sao?” mắt của hắn không chớp nhìn cô, trong mắt có cảm xúc khác thường.

Lạc Tích Tuyết cắn rang, từ giữa những kẽ răng cố nặn ra mấy chữ:”Tốt, như anh muốn, tôi sẽ hận anh, vĩnh viễn cũng không bao giờ tha thứ cho anh”.

Người con gái hắn hết lòng yêu thương không những không thương hắn mà còn hận hắn như vậy, hắn nghĩ muốn nói gì nhưng hé miệng nửa ngày cũng không nói ra được chữ nào. Đến cuối cùng chỉ có thể hít sâu một hơi, sâu kín mở miệng đáp một tiếng:”Tốt”.

Hắn biết bây giờ vô luận hắn có nói gì thì cô cũng không nghe lọt, lo lắng nhìn cô một cái hắn tích tụ đau lòng rời đi.

Đến khi có tiếng đóng cửa truyền đến, cô gỡ bỏ hết tất cả những kiên cường, vô lực ngã xuống, nước mắt không tự chủ được lăn dài trên má.

Cứ như vậy ngủ thôi, ngày mai tỉnh lại, chỉ mong tất cả chỉ là một cơn ác mộng.

Hôm sau tỉnh dậy cô mơ hồ không mở mắt ra nổi. Ánh nắng bên ngoài làm chói mắt của cô. Lạc Tích Tuyết lê thân thể mệt mỏi, vết thương trên người chưa lành, thật vất vả mới ngồi dậy được,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-em-dam-bo-tron/1386892/chuong-85.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Em Dám Bỏ Trốn
Chương 85: hận hắn, không thể nào tha thứ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.