“Thật là đau!” Lạc Tích Tuyết khổ sở thở hổn hển, chân mày đã nhăn lại thành một đống, tay của cô lơ đãng chạm dưới làn váy lại phát hiện nơi đó đã một mảnh ướt nhẹp.
Cô giật mình cúi đầu mà xem xét, phát hiện máu đỏ thẫm chậm rãi theo bắp đùi chảy xuống, mùi máu tanh nhìn thấy mà ghê!
Lac Thiên Uy cả người ngẩn ra, trong mắt xẹt qua nhất mạt khủng hoảng, hắn nhanh chóng ôm lấy cô, nóng nảy hô:”Lạc Tích Tuyết, em rốt cuộc làm sao?”
“Mau ôm chị trở về phòng, thật là đau!” Cô nửa khép nửa mở mắt, níu lấy cổ áo hắn nói.
“Được, em đừng sợ, tôi lập tức gọi bác sĩ tới”. Hắn một mạch vừa ôm cô lên lầu, vừa dịu dàng an ủi.
Vừa về tới phòng, từ trên người của hắn cô liền trượt xuống chạy thẳng một mạch vào nhà vệ sinh, khóa trái cửa lại.
Lạc Thiên Uy không hiểu cô định làm gì, nóng nảy gõ cửa ngoài hô ta:”Tích Tuyết, em ở trong đó làm gì? Mau ra đây, tôi sẽ gọi bác sĩ tới”.
Tim của hắn như muốn nhảy ra ngoài rồi, hạ thể của cô đều là máu, lại từng có quan hệ với Tiếu Vũ Trạch không phải cô sảy thai đó chứ?
Lòng của hắn bây giờ như lửa đốt, nhanh chóng móc điện thoại di động trong túi ra, nhẫn nút gọi cho bác sĩ tư của lạc gia.
“Không cần gọi bác sĩ”. Cô đột nhiên từ phòng vệ sinh đi ra, sắc mặt như cũ rất khó coi, chỉ là cô lắc đầu nói:”Chị không sao”.
“Không sao, dáng vẻ của em bây giờ mà dám nói là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-em-dam-bo-tron/1386884/chuong-77.html