"Em, em nói cái gì?"
Lạc Tích Tuyết che lồng ngực của mình, cơ hồ là khó có thể tin được lời Lạc Thiên Uy vừa nói, đầu óc cô bây giờ hoàn toàn trống rỗng.
Trời ơi, hắn vừa mới nói cái gì?
Hắn nói hắn thích cô? Điên rồi cô là chị của hắn, hắn tại sao có thể thích cô được?
"Tôi thích em! Tôi sớm đã thích em rồi, Lạc Tích Tuyết" Tròng mắt đen của Lạc Thiên Uy dao động, hắn ôm chặt Lạc Tích Tuyết khổ sở nói.
"Em... em..." Lạc Tích Tuyết giật mình, cả người giống như bị cái gì đó đập mạnh vào, thân thể cứng ngắc không thể nhúc nhích.
Cô và hắn là chị em cùng cha khác mẹ, thế nhưng chính miệng em trai cô lại nói thích cô? Lạc Thiên Uy thế nhưng lại thích cô?
Việc này bảo cô làm sao tiếp nhận đây, bọn họ là chị em ruột tại sao lại có thể nói đến chuyện tình yêu này?
Không đúng việc này không bao giờ xảy ra được.
Lạc Tích Tuyết lắc đầu mãi,nỗ lực bình phục nhịp tim của mình, cứ nghĩ là mình nghe lầm, hoặc chính cô hiểu sai ý tứ của em trai cô. Lạc Thiên Uy nhất định là thích cô như thích một người chị, đúng, em trai thích chị gái là một việc rất bình thường, nhất định là như vậy.
"Haha!" Lạc Tích Tuyết phục hồi lại tinh thần, xoa đầu Thiên Uy, khuôn mặt tái nhợt mang theo vài phần cưng chiều:"Thiên Uy, chị là chị của em nha, em tất nhiên là phải thích chị rồi".
"Không phải như thế, em biết rõ tôi đối với em không phải là tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-em-dam-bo-tron/1386877/chuong-70.html