"Thiên Uy, em có trong phòng không?" Lạc Tích Tuyết đi tới trước cửa phòng của em trai, gõ của nhẹ giọng hỏi.Cánh cửa khép hờ nhưng bên trong không có ai đáp lại."
Thiên Uy, là chị" Nàng gõ cửa lần nữa, thanh âm so với lúc đầu to hơn mộtchút.
nhưng trong phòng như cũ không có tí động tĩnh nàoKỳ quái?Lạc Tích Tuyết trong lòng buồn bực, mới vừa rồi nàng còn thấy hắn trở về phòng mà? Cũng không thấy hắn trở ra chẳng lẽ trong phòng đang xem tivi nên không nghe thấy tiếng nàng gọiNàng không khỏi tò mò dán lỗ tai vào gần của phòng chỉ nghe tiếng nước chảy, nàng nghĩ chắc em traicủa nàng đang ở trong phòng tắm.
Nhìn chén canh trong tay nàng do dự một chút cuối cũng vẫn quyết định đẩy cửa vào,Dù sao tối nay nàngtới tìm hắn là để hòa hoãn quan hệ anh chị em trong nhà, mặc kệ mọingười có phải là vợ chính thức hay không chính thức sinh ra hay khôngthì tóm lại đều là chị em cùng cha khác mẹ về sau phải chung sống hòathuận hơn.Vừa vào cửa nàng mới phát hiện ra căn phòng này lớn gấp mấy lần so với phòng của nàng, phong cách thiết kế cũng cực kỳ xa hoa,tất cả đồ gia dụng đều theo tiêu chuẩn tối tân nhất của Âu Mĩ, xem racha đối với đứa con trai là cực kỳ yêu thương và xem trọng.Có một loại cảm giác chát chát trong lòng.
Lạc Tích Tuyết cưỡng bách mìnhkhông nên đi so đo với em trai, nàng hít sâu một hơi đi tới kéo rèm cửabên cạnh, nhìn ra bên ngoài thông qua kính thủy tinh, không khỏi nhớ đến mẹ.Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/72451/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.