Lạc Tích Tuyết kinh ngạc ngẩn người, không phải nàng sợ bóng tối mà đột nhiên lại có người ôm nàng.
“Anh là ai?”
Nàng kinh ngạc hỏi, muốn thoát ra khỏi ngực của người đàn ôngnày nhưng lại càng bị ôm chặt hơn.
Lúc này cơ thể nàng dán chặt vàotrong vòm ngực rắn chắc của hắn chỉ cách hai lớp y phục thật mỏng.Nàng muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại bị người đàn ông ép sat vào váchtường, tỏa ra hơi thở nóng rực, đôi môi mỏng ép sát lên cánh môi nhưcánh hoa đào của nàng.“A…Ưm….”
Lạc Tích Tuyết trợn tròn hai mắt,khó có thể nhìn được sự việc xảy ra trước mắt, hàng lông mi khẽ run.Trong bóng tối, nàng không thấy rõ mặt của người đàn ông này chỉ là một ý thức đánh úp vào trong đầu nàng… Nàng bị cưỡng hôn.Giữa hai cánh môi trằn trọc cọ sát lẫn nhau, lưu luyến…Môi nàng có cảm giác ướt átgiống như đóa sen trắng nở rộ váo sáng sớm, mang theo giọt sương kiềudiếm tỏa ra hương vị ngot ngào.Người đàn ông không cách nào điềuchỉnh nụ hôn này dược nưa, cái lưỡi như con rắn nước thăm dò hết mọi ngõ ngách trong miệng của nàng, thuần thục mở hàm răng của nàng, quấn lấylưỡi nàng ở chung một chỗ.Mà sức lực cũng vừa phải nắm lấy chiếceo nhỏ nhắn của nàng, đỡ lấy vòng eo mảnh khảnh mềm mại của nàng khiếnọi người đàn ông đều hung hăng muốn nàng một phen.Lạc Tích Tuyếttức giận giùng giằng muốn thoát ra nhưng chỉ là phản kháng của nàngkhông ăn thua gì với sức lực của người đàn ông này.
Vô luận nàng đá hắnhay đánh hắn thì một chút nhúc nhích hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/72449/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.