Editor: Trâm Trần
"Tôi quá đáng? Tôi có vợ cũng giống như không có, em từ đầu đến cuối đều không cho tôi đụng vào, tôi đụng vào người phụ nữ khác em có quyền có ý kiến sao? Vậy trong lòng em có hình bong người đàn ông khác, sao lại không nghĩ tới cảm nhận của tôi?"
Chiêm Mỗ Tư từ trên cao nhìn xuống cô, giọng khàn khàn giống như từ địa ngục phát ra vọng tới.
Lạc Tích Tuyết nghe anh nói như vậy, nước mắt lập tức liền trào ra, anh quả nhiên đã chạm qua người phụ nữ khác rồi.
Cô đã từng tự tin cho là, trừ cô ra, anh tuyệt đối sẽ không đụng vào người phụ nữ khác.
Bây giờ nhìn lại, đây là suy nghĩ buồn cười của mình cô, người đàn ông như Chiêm Mỗ Tư làm sao có thể chỉ có một mình cô, cô thật sự quá ngây thơ rồi.
"Đã như vậy, chúng ta ly hôn thôi."
Cô cắn răng, ẩn nhẫn nước mắt, lạnh lùng đẩy anh ra.
Tình yêu như vậy, hôn nhân như vậy còn có ý nghĩa gì nữa đây? Cô cũng chỉ là vợ trên danh nghĩa của anh, thể xác và tinh thần cô mệt mỏi rồi, nếu anh thật sự thíchTống Khuynh Vũ như vậy, cô sẽ thành toàn cho bọn họ.
"Đáng chết! Em lại muốn ly hôn với tôi? Lại muốn rời tôi đi có phải không?" Chiêm Mỗ Tư gầm thét một tiếng, động tác ngang ngược mà đem cô ôm lấy, cánh tay to lớn để ngang dưới nách cô, một tay cố chặt vòng eo của cô.
"Chiêm Mỗ Tư, anh buông tôi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869438/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.