Hồi lâu, anh đưa tay vuốt trên đỉnh đầu của cô, vuốt nhẹ suối tóc mềm mại làm anh không nỡ buông tay, nhẹ nhàng nói:”
Muốn ăn khuya không? Tôi đi mua”
Lạc Tích Tuyết dựa vào ngực của Chiêm Mỗ Tư, tay ôm lấy hông săn chắc của anh, ngửi mùi hương quen thuộc, chợt ngẩng đầu lên, cười nhìn anh:”
Không bằng tôi tự mình xuống bếp làm cho anh ăn được không?”
Chiêm Mỗ Tư nghiêng người, chạm trán mình lên trán của cô, cười nhạo nói:”
Em tay chân vụng về như vậy xuống bếp được sao?”
“Hừ, không tin tôi làm cho anh xem!”
Lạc Tích Tuyết bĩu môi, nghe anh chê bài tài nấu nướng của cô, cô tức giận trừng mắt liếc anh một cái, xoay người đi về phía phòng bếp.
Chiêm Mỗ Tư nhìn bóng lưng tức giận bỏ đi của cô, bóng dáng ngập trong căn phòng đầy ánh sáng ấm áp làm cho anh có cảm giác như một cô vợ nhỏ đang chuẩn bị cơm cho chồng vậy, ánh mắt của anh dần ấm áp hơn, giờ khắc này nếu có thể tồn tại mãi thì thật tốt biết mấy.
Loay hoay trong bếp một thời gian, cuối cùng cô cũng chuẩn bị xong một vài món ăn đơn giản, cô xoay người gọi với ra ngoài bảo anh vào dùng cơm.
Cô cảm thấy hơi ngượng, đều là những món ăn gia đình, đơn sơ không biết người có thói quen hay dùng những món ăn trong nhà hàng như anh có dùng được cơm cô nấu không.
Nhưng Chiêm Mỗ Tư ngược lại cũng không ghét bỏ, cầm đôi đũa lên, anh cũng lâu rồi chưa ăn món ăn Trung Quốc.
Lạc Tích Tuyết nhìn anh gấp thức ăn cho vào miệng, có chút mong đợi hỏi:”
Ngon không?”
“Ừm”
Chiêm Mỗ Tư gật đầu, lại gấp thêm món khác.
“Thật?”
tròng mắt của Lạc Tích Tuyết sáng lên.
“Thật”
Chiêm Mỗ Tư gật đầu như dã tỏi.
“Sau này ngày nào em cũng nấu cơm chờ tôi đi làm về rồi cùng ăn được không?”
“Tôi mới không cần cùng người đàn ông đã có gia đình ở chung với nhau!”
Lạc Tích Tuyết có chút tức giận nói, cô vừa mới thoát khỏi nhà tù của anh, cũng không muốn quay lại đó đâu.
Chiêm Mỗ Tư cưng chìu vuốt chiếc mũi nhỏ xinh của cô:”
Tôi muốn ở chung với em là thật, và tôi cũng chưa từng kết hôn cũng là thật”
“Không có kết hôn?”
Lạc Tích Tuyết kinh ngạc “Vậy Lisa là sao? Anh đừng nói với tôi một chút quan hệ với cô ta anh cũng không có nha?”
Cô mới không dễ dàng bị gạt như vậy.
“Cô ta chỉ là vợ trên danh nghĩa của tôi mà thôi, tôi không có chân chính cưới cô ta”
Chiêm Mỗ Tư nói vô cùng nghiêm túc.
Nhưng Lạc Tích Tuyết cũng nửa tin nửa ngờ:”
Nếu như cô ấy chỉ là vợ trên danh nghĩa, vì cái gì phải tới tìm tôi gây phiền toái như vậy?”
“Cũng bởi vì mẹ của tôi”
Chiêm Mỗ Tư thở dài một hơi, ánh mắt có chút u buồn”
Mẹ tôi cho rằng cô ta là con dâu phù hợp nhất, gia tộc của cô ấy có giá trị lợi dụng với chúng tôi, nên tôi cần phải lấy cô ấy trên danh nghĩa”
Lạc Tích Tuyết nhìn anh đem chén canh uống xong, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, tất cả có đúng như lời của Chiêm Mỗ Tư nói không? Nhưng tại sao Thẩm Tâm Lam lại nói cho cô biết Chiêm Mỗ Tư cùng Lisa đã kết hôn nhiều năm rồi? Rốt cuộc bọn họ ai mới là người nói thật?
“Anh sớm muộn gì cũng sẽ cưới cô ấy!”
hồi lâu, cô nói ra một câu nói như vậy.
Nếu bây giờ chỉ là danh nghĩa vợ chồng thì sớm muộn gì cũng sẽ hóa thành thật thôi.
Tích Tuyết, tôi chuẩn bị phải về Pháp rồi, em đi cùng tôi được không?”
“Anh nói chúng ta cùng đi Pháp?”
Lạc Tích Tuyết kinh ngạc, hắn ở đây dây dưa với cô chưa đủ giờ còn muốn đưa cô về Pháp sao? Cô mới không cần đâu!
“Ừ, Tích Tuyết, chúng ta đến Pháp kết hôn được không?”
Chiêm Mỗ Tư duỗi cánh tay ra ôm cô vào trong ngực, ghé bên tai cô lẩm bẩm.
Lạc Tích Tuyết ngẩng đầu nhìn anh, thấy ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn cô, không giống như đang nói dối, lòng của cô run rẩy.
“Anh buông tôi ra trước”
Cô giùng giằng muốn thoát ra khỏi ngực của anh, chạm vào ánh mắt nóng rực của anh, giống như một cái động không đáy, muốn đem cô thu nạp vào trong đó.
“Không thả, trừ phi em đồng ý với tôi trước!”
Chiêm Mỗ Tư ôm chặt cô hơn, kiên trì nói.
Lạc Tích Tuyết cắn môi, đẩy anh ra:”
Chiêm Mỗ Tư, như vậy là cầu hôn với tôi sao? Nào có người cầu hôn mà đồng ý ngay lập tức chứ, phải cho đối phương thời gian suy nghĩ chứ”
“Cái gì?”
Chiêm Mỗ Tư sửng sốt, thấy Lạc Tích Tuyết nói như vậy, anh có chút chần chừ, ép cô như vậy làm cô có chút chần chừ.
“Được rồi, cho em một tuần để suy nghĩ”
Anh suy nghĩ một chút rồi cuối cùng hạ quyết tâm nói.
“Ừm”
Lạc Tích Tuyết buông lỏng thở ra một hơi.
Nhìn anh đem một bàn thức ăn ăn hết, trong lòng cô có cảm giác thỏa mãn nói không nên lời.
Cô biết anh là một người khá kén chọn, thế nhưng ở trước mặt cô dùng hết thức ăn như vậy đủ để chứng minh anh đối với cô vô cùng tin tưởng.
Sau khi ăn xong, Lạc Tích Tuyết dọn dẹp bát đũa, còn Chiêm Mỗ Tư đi vào phòng tắm.
Nhìn cô bận rộn trong phòng bếp, cảnh đẹp như vậy làm cho lòng của anh ngứa ngáy một chút.
Không kiềm hãm được, Chiêm Mỗ Tư đi tới, từ phía sau ôm lấy Lạc Tích Tuyết.
“Để tôi giúp em”
tay anh nhận lấy chén bát, giúp cô một tay.
Anh thế nào nhẫn tâm để cho cô làm việc nhiều như vậy.
“Cái gì?”
Lạc Tích Tuyết ngớ ngẩn, tựa như không nghĩ tới người đàn ông này sẽ giúp cô rửa chén, lòng của cô nhất thời cảm thấy ấm áp vô cùng.
Hai người hợp tác cuối cùng cũng đem bát đũa rửa sạch.
Lạc Tích Tuyết vừa định rời đi, Chiêm Mỗ Tư liền níu kéo lại.
Anh tỉ mỉ đem lỗ tai cùng cổ của cô hôn lần lượt, hơi thở càng ngày càng nóng, ở trên cần cổ của cô tỉ mỉ để lại từng ấn ký màu đỏ, tay cũng không để yên đưa vào trong quần áo của cô, một đường vuốt ve.
Bị anh thành thục khơi lến lửa dục như vậy làm Lạc Tích Tuyết trong long rất nhanh đã xụi lơ, dục vọng nóng rực cứng rắn của anh chống đỡ ở bắp đùi của cô, cách một tầng vải mỏng cô có thể cảm nhận được nó nóng đến mức nào, thân thể cô không nhịn được cũng nóng lên theo.
Chiêm Mỗ Tư đưa tay dò xét vào trong, hơi dùng lực hạ xuống, liền nghe được một tiếng hừ nhẹ từ trong miệng nhỏ nhắn của cô”
Đừng đụng vào nơi đó”
“Ngoan, anh không nhịn được nữa, cho anh đi”
Anh hạ thấp giọng dụ dỗ cô, dịu dàng ngậm cánh môi của cô, trằn trọc mút.
Tối nay Lạc Tích Tuyết cũng đặc biệt nhạy cảm, có lẽ do nghe anh nói anh cùng Lisa không có quan hệ nên cô thả lỏng đi rất nhiều.
Thân thể của cô được anh dạy dỗ, dễ dàng phát lửa nóng, nội tâm cũng khát vọng anh vô cùng.
Vì vậy, cô không có cự tuyệt.
Dưới ánh đèn lờ mờ, anh từ phía sau dùng sức đi vào.
Cô thật chặt,lập tức đem anh bao lấy, cảm giác đó khít khao đến nỗi làm cho anh nổi điên.
Anh giữ chặt hông của cô, nhanh chóng co rúm lại.
Gương mặt của Lạc Tích Tuyết đỏ thắm, ánh mắt dần dần mê ly, tất cả ở trong mắt cô tựa như không có gì tồn tại nói, cô chỉ cảm thấy sau lưng có một lực mạnh kinh khủng, lần lượt chạm vào cô, như muốn dẫn cô đến giới hạn kích thích nhất.
Cô không còn dè dặt nữa ngược lại còn phối hợp với anh, Chiêm Mỗ Tư lật ngược thân thể của cô lại, để cho tay cô chống lên phía trước.
Tư thế như vậy làm cho anh dễ dàng đi vào hơn.
“A, Chiêm Mỗ Tư”
Lạc Tích Tuyết bấu chặt hai vai của anh, mê loạn hô to.
Chiêm Mỗ Tư ghé vào ngực của cô thấp giọng cười, anh thích nhìn dáng vẻ điên cuồng của cô khi ở dưới than của anh, hiện tại anh thật hận không thể đem cô nhập vào trong ngực của mình.
Trên thực tế, anh cũng quả thật làm như vậy, hai người ở trong bếp, không gian nho nhỏ, ánh đèn mập mờ, tựa hồ theo bản năng mà phát ra sự nhiệt tình.
Không biết qua bao lâu, Chiêm Mỗ Tư mới dừng lại, lúc này hai người đã không nhớ họ làm bao nhiêu lần rồi.
Lạc Tích Tuyết xụi lơ ở trong ngực của anh, như con mèo nhỏ.
Chiêm Mỗ Tư không nhịn được động lòng, hôn cô say đắm, xem cô như tâm can bảo bối của mình vậy.
Anh ôm cô đi vào phòng tắm, dịu dàng lau than thể mềm mại của cô.
Lạc Tích Tuyết bị anh ôm ngồi ở trên đùi, rất nhanh cũng cảm nhận được vật mềm mại cứng rắn hẳn lên, chống đỡ phía sau cô làm cô cảm thấy có chút đau.
“Anh”
Lạc Tích Tuyết xấu hổ nhìn về phía anh, người đàn ông này khi nãy mới cùng cô làm nhiều lần như vậy, thế nào bây giờ còn muốn? tinh lực của anh có phải quá dư thừa rồi không?
“Ngoan, đối với em, anh thế nào cũng muốn không đủ”
Chiêm Mỗ Tư nhẹ nhàng hạ xuống cánh môi của cô, nhỏ giọng nói nhưng dễ dàng nhận ra trong giọng nói đó tràn đầy hương vị tình dục, mà bàn tay bôi đầy sữa tắm đánh úp về phía cô.
“Gả cho anh đi Tích Tuyết, về sau mỗi ngày chúng ta đều được gần nhau, có được hay không?”
Một bên anh trêu chọc nhiệt tình của cô, một bên êm ái vuốt bộ ngực sữa của cô..
“Ừm”
Lạc Tích Tuyết như bị nhiệt tình của anh hòa tan, khó có thể tự chủ phát ra âm thanh rên rỉ mê người.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]