Edit: babynhox
"Tốt tốt, qua một thời gian ngắn, em có thể hành động rồi."
Giọng nói của Lạc Thiên Uy lạnh nhạt, giải quyết việc chung nói.
Bên miệng Tống Khuynh Vũ thoáng hiện cười khổ số mạng, cuối cùng hắn quyết định mang cô ta tặng cho người khác sao? Đêm nay, hắn ngoại lệ đến tìm mình, chính là mục đích này sao.
"Thiên Uy, nếu em lên giường bọn họ, anh còn có thể muốn em không?" Tống Khuynh Vũ dùng ánh mắt đau đớn hỏi.
Vẻ mặt Lạc Thiên Uy liền nặng nề, hắn nguy hiểm nheo đôi mắt hút hồn người khác lại, dùng tay gắt gao nắm cằm của Tống Khuynh Vũ, lạnh lùng nói: "Em đang đùa giỡn với tôi sao? Em biết tính tình của tôi, nếu em không muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi!"
Tống Khuynh Vũ cúi đầu, miễn cưỡng ép nước mắt mình lại.
Dù cho đã bị hắn làm tổn thương tan nát, nhưng chỉ cần là hắn muốn, cô ta sẽ làm, cho dù là vĩnh viễn mất đi hắn.
"Em yêu anh, vì anh, cái gì em cũng đồng ý!" Cô ta cắn môi, hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên nói.
Môi mỏng của Lạc Thiên Uy thoáng hiện độ cong: "Bất luận dùng cách gì, nhất định phải làm cho bọn họ tin tưởng, em chính là Lạc Tích Tuyết, lấy được tin tưởng của bọn họ, sẽ lấy được thứ tôi muốn."
“Dạ!" Tống Khuynh Vũ cúi đầu trả lời, trong lòng sa sút.
Theo hắn lâu như vậy, cuối cũng không trốn thoát vận mệnh bị hắn tặng cho người khác.
Chính là vì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869399/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.