Edit: Fannie93
“A? Không cần -----“
Lạc Tích Tuyết bị hắn hù sợ, cố kháng cự, đưa tay đôi tay dùng sức khước từ lồng ngực của hắn, nhưng bởi vì sức lực cách xa, không cách nào khiến hắn rung chuyển nửa phần.
“Tôi sẽ đối với em dịu dàng”
Hắn cúi người, vừa hôn vào lông mi dài của Lạc Tích Tuyết, nhẹ nhàng nói.
Lạc Tích Tuyết còn không kịp hoảng sợ, môi mỏng của hắn đã nhanh chóng áp vào môi cô, khí thế như hủy diệt, cuốn tới, cuồng liệt đè xuống cánh môi mềm mại của cô.
“Ưmh không nên như vậy!!”
Lạc Tích Tuyết kinh hãi, ra sức muốn giãy giụa.
# đã che giấu #
Lưỡi dài có lửa nóng, vượt qua đi thẳng vào, vội vàng yêu cầu, tận tình đoạt lấy.
Trong lòng Lạc Tích Tuyết cũng run rẩy tới cực điểm.
Bọn họ đang làm gì? Hắn lại đang hôn cô? Không, không thể.
Cô không thể cùng một người đàn ông đã kết hôn mà hôn mãnh liệt thế này.
Nếu như lần đầu là do cô ngu ngốc, vậy lần này cô tuyệt đối không muốn, cô không muốn làm người tình, lại không muốn phá hư gia đình người ta, cô không phải cái loại phụ nữ muốn giành chồng của người khác, huống chi hắn cùng với cợ còn có một đứa con đáng yêu, bất kể như thế nào, cô đều không thể làm thế này.
“Tuyết Nhi, chỉ cần nghĩ tới hiện tại, giờ phút này là tốt rồi! Không cần nhớ những chuyện khác, bất kể thế nào cũng không nên nghĩ”
Lạc Thiên Uy ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869387/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.