edit: Fannie93
Bảo trước nhé: Trong bản raw thì lẫn lộn có cả tên Lạc Thiên Uy với Chiêm Mỗ Tư với nhau, tớ vẫn để nguyên nhé, các cậu đọc thì biết rõ đó đều là 1 người nhé:d.
Chương này thì rõ là 1 anh luôn.
“Ôi, thì ra là anh Khâu nha!”
Anh Hổ khinh thường ngoắc ngoắc môi.
“Lão Hổ, đưa cô ta cho tôi!”
Khâu Kiều để thủ hạ của mình bao quanh bọn chúng, ánh mắt lại rơi thẳng vào trên mặt Lạc Tích Tuyết.
“Nhưng cô ta bị tình nghi có đồng bọn là tên cảnh sát kia, tôi phải tự mình bắt cô ta đi tra hỏi”
Một cái ánh mắt của lão Hổ, ý bảo thủ hạ coi trừng Lạc Tích Tuyết.
Khâu Kiều năm chặt hai quả đấm, cắn răng: “Anh nói như vậy có nghĩa là không giao người phải không?”
Thủ hạ của anh đã võ trang đầy đủ vây quanh bọn họ.
“Hừ, người nào giành trước thì đó là của người đó!”
Lão Hổ mặt lạnh chê cười, anh nghĩ bắt người phụ nữ này tranh công đi đến trước mặt lão đại, anh sẽ không cho anh ta có cơ hội này.
“Nói như vậy, anh không muốn giao người?”
Khâu Kiều híp mắt nhìn thẳng anh, trong mắt dấy lên một đám lửa.
“Hổ tôi bắt người, anh cũng dám giành?”
Lão Hổ nghiêm khắc cảnh cáo: “Người phụ nữ này, là của tôi!”
“Được, anh không muốn giao người phải không? Các huynh đệ, lên cho tôi!”
Khâu Kiều không mù quáng mất công sức với anh ta, anh một lòng chỉ muốn sớm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869372/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.