Editor: lovelygirl262
Hàn Diệp Thần sững sờ một chút, ôm ngang thân thể nhỏ nhắn của cô, đi nhanh về phía lầu của nhà trọ.
"Tích Tuyết, trong nhà em có thuốc hạ sốt không?" Hắn nhẹ nhàng xoa hai má nóng hổi của cô.
"Ừ."
Lạc Tích Tuyết gật đầu một cái, mang thân thể dựa vào trong ngực Hàn Diệp Thần.
Hàn Diệp Thần ôm cô, đi đến cửa thang máy, vừa chuẩn bị bấm, chợt cửa thang máy mở ra.
Phương Tử Nhan đúng lúc từ bên trong đi ra, thấy tư thế ôm nhau mờ ám của hai người, cơn tức giận từ trong mắt cô phun ra.
"Này này, Hàn Diệp Thần, anh lòng tham không đáy! Bình thường anh hay tặng hoa quấy rối chị tôi coi như xong, hôm nay còn dám ôm chị ấy, ngang nhiên tiến dần từng bước?"
Phương Tử Nhan chống nạnh hai tay, cực kỳ bất mãn tức giận nói.
Khuôn mặt anh tuấn của Hàn Diệp Thần vẫn dịu dàng như cũ, hắn không tức giận nhìn cô gái nhỏ đang la hét trước mặt, lấy ra một tay, làm động tác xuỵt với cô.
Phương Tử Nhan đâu thèm để ý đến động của hắn, chỉ là vừa nhìn thấy hắn chiếm tiện nghi của chị gái, cô liền tức giận.
"Hàn Diệp Thần, anh có tin tôi bất cứ lúc nào cũng có thể kêu người đến, mang anh từ nơi này ném ra!" Phương Tử Nhan bộ mặt bất thiện uy hiếp: "Lãnh Khinh Cuồng về đến, cha tôi còn sống, sẽ mang chị tôi giao cho Lãnh Khinh Cuồng, anh tuyệt đối không có cơ hội, bây giờ tôi đếm đến ba,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869367/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.