edit: Fannie93
“Bà nói cái gì?”
Lạc Tích Tuyết chợt run lên, toàn thân như rơi vào băng.
Lam Thư Đình hừ lạnh một tiếng, nói với Lạc Tích Tuyết: “Chính vì con người này, làm hại Thiên Uy tới tìm cô mà bị tai nạn xe cộ, lão gia vì báo thù cho Thiên Uy, mới tìm được Phương Tiêu Thần quyết đấu, nếu không phải vì cô, bọn họ cũng sẽ không chết!”
“Thiên Uy bị tai nạn giao thông?”
Lạc Tích Tuyết lẩm bẩm lại lời nói của Lam Thư Đình, vẻ mặt trong nháy mắt ngơ, trợn to hai mắt không dám tin.
“Tích Tuyết, em không sao chứ?”
Lãnh Khinh Cuồng lo lắng ôm thân thể xiêu vẹo sụp đổ của Lạc Tích Tuyết, trợn mắt cảnh cáo nhìn Lam Thư Đình một cái.
Lạc Tích Tuyết mới biết được chuyện Lạc Chấn Long cùng Phương Tiêu Thần qua đời, làm thế nào chịu được những thứ khác đả kích đây? Huống chi còn là chuyện Lạc Thiên Uy xảy ra tai nạn xe cộ.
“Khinh Cuồng, anh nói cho em biết, bà ấy nói đúng không? Thiên Uy, anh ấy xảy ra tai nạn xe cộ mà chết rồi sao?”
Lạc Tích Tuyết chợt thoảng qua thần trí, tóm chặt lấy tay áo Lãnh Khinh Cuồng, trong mắt tất cả tình cảm uất ức vào giờ phút này đều chảy xuống.
“Tích Tuyết”
Lãnh Khinh Cuồng há miệng, nhưng không cách nào mở miệng nói cho cô biết, con mắt ảm đạm ngưng tụ thành cảm giác bi ai rất nhiều.
Lạc Tích Tuyết trong lòng lập tức xét qua một tia đau thương, vết thương này vừa sâu lại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869365/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.