edit: Fannie93
“Vú Ngô?!”
Lạc Tích Tuyết khó tin người đang tới, con ngươi trừng tròn xoe.
Vú Ngô? Tại sao bà lại ở đây? Cô không nhìn lầm chứ?
Lạc Tích Tuyết trừng mắt nhìn, lúc này mới xác định người trước mắt chính là vú Ngô.
“Đại tiểu thư!”
Vú Ngô cũng đi lên trước, kéo chặt tay Lạc Tích Tuyết, vẻ mặt kích động không dứt.
“Vú Ngô, ông ấy nói ông ấy là cha ruột của tôi, đây là sự thật sao? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”
Mặt Lạc Tích Tuyết mong đợi nhìn vú Ngô, nghi hoặc nhìn Phương Tiêu Thần, cô có rất nhiều nỗi băn khoăn cần giải thích.
Vú Ngô nắm chặt tay của cô, bày tỏ sự an ủi, lại quay đầu nhìn về phía Phương Tiêu Thần, thấy ông nhắm mắt gật đầu một cái, bà thở dài sâu một hơi, chắc hôm nay là ngày cho đại tiểu thư biết rõ chân tướng sự thật rồi.
“Không sai, đại tiểu thư, ông ấy là cha để của cô!”
Vú Ngô khẳng định gật đầu, khuôn mặt đau buồn tươi cười lộ ra một tia khổ tâm.
“Cái gì?”
Trong đầu Lạc Tích Tuyết nhất thời trống rỗng, đôi môi không ngừng run rẩy.
Vú Ngô lại thở dài một cái, lập tức suy nghĩ lại nhớ tới đến 20 năm trước.
Bà nói liên tục…..
Khi đó người đó là đại tiểu thư Tống gia, cũng chính là mẹ của Lạc Tích Tuyết --
- Tống Tháng Như,bà là người giúp việc giúp đỡ bên cạnh.
Tống Tháng Như từ nhỏ đã là con gái một nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869351/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.