Editor: Trâm Trần
Chiếc lưỡi điêu luyện của Lạc Thiên Uy không bỏ qua một ngõ ngách nào trong miệng của Lạc Tích Tuyết, không chút kiêng kỵ mà chiếm đoạt dường như muốn chạm đến linh hồn của cô.
Lạc Tích Tuyết cảm thấy không khí trong lồng ngực như bị hút đi, không kiềm hãm được bản thân mà rên lên một tiếng, cô ưỡn sống lưng, gương mặt đỏ ửng, đôi hàng mi nhẹ nhàng lay động.
Nhìn phản ứng thẹn thùng của cô như vậy thì trong thân thể của Lạc Thiên Uy máu như chảy ngược lại, nụ hôn của anh càng ngày càng trở nên nóng bỏng hơn giống như muốn gặm nuốt cô, hoặc như muốn hoà tan cô vào trong cơ thể của anh, cậy mạnh mà dây dưa.
Trong đầu cô giờ phút này chỉ còn là một mảng hôn mê, chớp mũi đều là hương vị đặc trưng của người đàn ông trước mặt này, cô căn bản không biết giờ phút này phải làm cái gì nữa, chỉ cảm thấy cả người nóng lên, da thịt mỗi khi đụng chạm với anh là như muốn thiêu đốt.
Nụ hôn của anh lúc này mới dời xuống chiếc cổ trắng ngần của cô, lần xuống xương quai xanh gợi cảm, ngón tay xinh đẹp thon dài bắt đầu tuỳ ý vuốt ve cơ thể nhỏ nhắn của cô, một đường trượt xuống.
Cảm thấy trước ngực có cảm giác mát lạnh Lạc Tích Tuyết không tự chủ được khẽ rùng mình một cái, áo ngủ không biết đã bị người đàn ông trước mặt này thoát đi khi nào.
Bàn tay không an phận của anh từ từ dời lên trên, ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869344/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.