Editor: trâm trần
Chương này dài kinh khủng khiếp.
Huhu!!!
"Này, Tích Tuyết, em trai của cậu dạo gần đây rất đào hoa đấy?"
Lạc Tích Tuyết đang ở căn tin của trường dùng cơm thì Trần Tiểu Mạt từ phía sau đi tới vỗ vào vai cô, đem quyển tạp chí vừa mới mua được đẩy tới trước mặt của Lạc Tích Tuyết.
"Cậu xem các trang nhất của tất cả các tạp chí gần đây đều là hình ảnh của Lạc Thiên Uy không khoát tay đại minh tinh này thì cũng là đại minh tinh khác, không phải nhà cậu tính đầu tư vào lĩnh vực giaỉ trí chứ?"
"Mình không biết!" Lạc Tích Tuyết tức giận trả lời một câu.
Không biết dạo gần đây thế nào mà đi đâu cũng đều là hình ảnh và chuyện liên quan đến Thiên Uy, ti vi tạp chí khắp nơi đều là hình ảnh của anh cô thật sự chịu không nổi nữa rồi.
Người cô muốn quên nhất thì cứ xuất hiện trước mặt cô như vậy làm cô muốn quên cũng không thể nào quên được.
"Tích Tuyết, cậu không sao chứ?" Trần Tiểu Mạt thấy bạn tốt có chỗ không thích hợp nên quan tâm thăm hỏi.
"Mình không sao, chỉ cảm thấy mệt mỏi chút thôi."
Lạc Tích Tuyết khó khăn lắm mới kết thúc bữa ăn của mình, cảm thấy trong óc một hồi mê man "Tiểu Mạt, cậu giúp mình xin nghỉ học chiều nay được không mình muốn được nghỉ ngơi một lát".
"Được thôi, để mình đỡ cậu về phòng nghỉ".
Trần Tiểu Mạt gật đầu một cái lo lắng nhìn bạn tốt.
Cô ở phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869338/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.