Cũng chính vừa rồi cô phát hiện ra đêm đó Lãnh Khinh Cuồng không có làm gì cô.
Thân thể nguyên vẹn của cô muốn để dành cho anh Vũ Trạch nhưng ông trời xui khiến cuối cùng lại do chính em trai của mình đoạt lấy, muốn cô không hận hắn được sao?
“Thật xin lỗi, tôi không biết đó là lần đầu tiên của em…”
Lạc Thiên Uy áy náy nói xin lỗi lần nữa, trong mắt chỉ còn lại đau lòng.
Lạc Tích Tuyết lạnh lùng hừ lạnh mọt tiếng, sắc mặt trắng bệch.
“Nếu như tôi biết đó là lần đầu tiên của em, tôi sẽ không làm ra chuyện như thế này với em đâu!”
Lạc Thiên Uy có chút bất lực nói, dù vậy nhưng hắn cũng không quá hối hận chuyện biến cô thành người phụ nữ của hắn vì hắn biết sớm muộn gì cô cũng là của hắn, nhưng hắn ngại một điều, hắn tại sao có thể làm cô tổn thương như thế, cô là người con gái mà suốt cả cuộc đời này hắn yêu thương nhất.
“A!”
cô chợt cười lạnh một tiếng, chỉ là nụ cười này hàm chứa biết bao nhiêu nước mắt cùng đau lòng.
Chính cô cũng bội phục chính mình, cư nhiên sau khi bị chính em trai của mình cường bạo còn có thể thản nhiên bật cười như thế.
Chỉ là lời của hắn nói làm cô thật sự rất muốn cười.
“Vậy anh muốn nói với tôi những chuyện anh làm lúc nãy là không cố ý hả? Tôi biết anh là một tên cầm thú hạ lưu, anh chính là muốn có được tôi nên mới đoạt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869297/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.