Đêm đó cũng có một con người không thể nào ngủ được, Chu Như Uyên nằm trên chiếc giường king size, chiếc váy hồng vén cao lộ ra đôi chân ngọc ngà. Chiếc giường êm ái chỉ cần ngã xuống liền chìm vào một giấc sâu, nhưng đêm nay đã hơn một giờ sáng, Chu Như Uyên hai mắt vẫn mở trừng. Dường như cô đã quên mất điều gì, nhưng nghĩ mãi vẫn chưa ra. Lúc này bên ngoài cửa sổ, gió thổi khá lớn tạo ra tiếng rào rạt rất rõ giữa các khe lá, tấm màn lớn tung bay, cô theo phản xạ kéo chăn bao phủ cơ thể vì lạnh. Cô xoay lưng về phía cửa sổ, vừa lúc ánh mắt cô chạm đến chiếc điện thoại để trên tủ gỗ bên cạnh giường. Cuối cùng cô cũng nhớ ra điều gì đó, thốt lên:
"Mình chưa trả lời tin nhắn chú Vũ."
Cô vội vàng nhướn người, tay với lấy chiếc điện thoại. Chu Như Uyên mở màn hình lên, mở tin nhắn cách đây hơn ba tiếng. Chu Như Uyên vân vân không biết nên trả lời như thế nào, một phút sau, cô nhắn trả lại một câu.
Bên đầu dây bên kia, căn biệt thự yên tĩnh không còn một bóng người, mọi người đều đã đi nghỉ ngơi. Ở thư phòng, Phong Vũ đang xem lại bản hợp đồng, lập tức chiếc điện thoại phát sáng, nghe thấy tiếng thông báo, anh mở điện thoại lên xem, vừa thấy câu trả lời của Chu Như Uyên anh vui mừng, vừa cười mỉm vừa nhắn tin. Phong Vũ gửi đi, cảm giác bắt đầu có phần hồi hộp, anh đây là lần đầu tiên có cảm xúc như vậy.
Ở Chu Gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812238/chuong-85.html