Trong một khu chung cư tầm trung, căn phòng lớn gần cuối dãy, trong đó còn có hai căn phòng nhỏ khác. Áp Ánh Ly ngồi trong một căn phòng kín cách âm, bên trong hơi tối, chỉ có một chút ánh sáng từ máy tính. Trước mặt Áp Ánh Ly là ba chiếc máy tính lớn, phía sau chúng là dây kết nối chằng chịt, trên màn hình phản chiếu hình ảnh một ngôi biệt thự, không sai là Lãnh Gia. Đêm đó Áp Ánh Nguyệt cứu cô ấy đã xâm nhập camera của biệt thự, cô ấy vì rãnh rỗi không có gì làm nên ngồi quan sát. Đến bây giờ Áp Ánh Ly vẫn chưa thấy Lãnh Triết, đã mấy ngày rồi chưa gặp anh ta, cô ấy có chút nhớ. Áp Ánh Ly giật mình, cảm thấy bản thân bị điên rồi, hai tay liên tục vỗ vào mặt.
Tại sao cô lại nhớ tên đó chứ? Trốn ra được Lãnh Gia, cô phải mừng mới đúng!
Cạch!
Lúc này có người mở cửa, Áp Ánh Nguyệt bịt kín mít từ trên xuống dưới, chỉ chừa ra hai con mắt. Áp Ánh Ly suýt nữa hồn lìa khỏi xác, trợn tròn mắt nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, miệng há hốc cứng đơ. Áp Ánh Nguyệt đứng im nhìn chằm chằm Áp Ánh Ly, tay kéo khăn che mặt xuống.
"Chị nhìn gì vậy?"
"Em đi ra ngoài thôi mà, có cần chống nắng kĩ thế không?"
Áp Ánh Nguyệt cởi bỏ từng lớp áo bên ngoài, ném đại lên cây treo, chỉ mặc đúng cái áo thun mỏng. Cô ấy đi lại kệ, cầm điều khiển hạ máy lạnh.
"Em không chống nắng. Em đang tránh tai mắt của Lãnh Triết."
Áp Ánh Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812225/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.