Giờ ra chơi.
Chu Như Uyên khoác tay Nhã Nhi đi xuống căn tin trường, hai người đi dọc hành lang. Đường đi xuống căn tin tuyệt nhiên phải đi ngang qua lớp của Hàm Luân, đúng lúc Hàm Luân lại đang đứng dựa vào lan can, anh ta vừa nhìn thấy cô và Nhã Nhi liền nhếch mép. Chu Như Uyên liếc xéo anh ta, cô nghiêng người che khuất tầm nhìn của Nhã Nhi để cô ấy không thấy Hàm Luân. Anh ta cũng rất khó chịu với hành động của cô, đá mạnh gót giày vào tường.
Nhã Nhi không ngạc nhiên với hành động của Chu Như Uyên, cô ấy đã thấy Hàm Luân từ xa, nếu không thấy cô ấy cũng sẽ tự hiểu vì đây là lớp của anh ta.
"Kệ anh ta đi, Như Uyên."
"Tớ thì không sao, chỉ lo cậu thôi."
"Tớ không còn quan tâm đến anh ta đâu, nhìn thôi tớ còn cảm thấy ngứa mắt mà."
Hai người đi xuống cầu thang, ngang qua sân trường, đến cuối dãy là tới căn tin.
"Tới căn tin rồi. Cậu ăn gì?" Chu Như Uyên nắm tay Nhã Nhi vào quầy đồ ăn sáng.
Căn tin trường cô được xem là lớn nhất thành phố nên có đầy đủ các quầy bán đồ ăn khác nhau, có cả quầy tráng miệng và đồ uống. Chu Như Uyên và Nhã Nhi chọn xong món, hai người bưng đồ ăn ra vị trí bàn gần cửa sổ. Cô có sở thích vừa ăn vừa ngắm ra bên ngoài, Nhã Nhi cũng chiều theo ý cô.
Là giờ ra chơi nên căn tin trường rất đông, người xếp hàng dài tới ra cửa, không khí ồn ào, ai cũng vui vẻ với câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812216/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.