Lãnh Triết vừa cúp máy thì bên ngoài một tên đàn em gõ cửa, hắn đứng ở ngoài cửa phòng, chất giọng có phần cung kính nói:
"Tam ca! Lão đại nói còn mười phút nữa sẽ đi."
Lãnh Triết thở một hơi mạnh, anh ta chỉnh lại áo, tay ấn cổ họng tằng hắng, giọng trầm thấp vang lên:
"Biết rồi! Nói Phong Vũ, tôi xuống ngay!"
"Vâng ạ." Hắn ta trả lời nhanh, rời đi.
Lãnh Triết ném điện thoại lên giường, anh ta đi thẳng vào phòng tắm, sau đó trở ra là một bộ dạng khác, hoàn mỹ vô cùng. Cái áo choàng ngủ đã biến mất, thay vào là bộ vest xám đen, tóc trắng được vuốt keo gọn gàng, nhìn trông anh ta bây giờ toát ra khí chất băng lãnh và tàn nhẫn của ngày nào.
Lãnh Triết vừa xuống lầu đã chạm mặt Phong Vũ, anh ngồi ở ghế sofa trong phòng khách. Chỉ một mình Phong Vũ, còn Chu Minh Hào và Hắc Tần Uy ở trên phòng vẫn chưa xuống. Phong Vũ mặt không đổi sắc nhìn Lãnh Triết, hôm nay anh mặc vẫn bộ vest đen, là màu Phong Vũ yêu thích, dáng ngồi uy quyền, ở con ngươi màu hổ phách như chất chứa những điều thần bí khiến người khác khó lòng đoán được suy nghĩ của Phong Vũ.
Lãnh Triết ngồi xuống đối diện Phong Vũ:
"Cậu đã biết Mali Hiên đang ở đâu chưa?"
"Bây giờ có thể hắn ta đang ở biệt thự." Phong Vũ ngửa đầu ra sau, chân vắt chéo.
"Hai người kia giờ vẫn còn chưa xuống!" Lãnh Triết liếc nhìn anh, sau đó tiện tay rót một ly trà nóng thưởng thức.
Hắc Tần Uy và Chu Minh Hào đứng ở hành lang lầu hai, từ trên cao nhìn xuống. Hắc Tần Uy khom người dựa vào thành cầu thang nhìn bọn họ, anh ta nhếch môi:
"Đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812210/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.