Sáng hôm sau, ở Chu Gia.
Ánh nắng chói chang xuyên qua tấm rèm cửa chiếu sáng cả căn phòng. Chu Như Uyên nằm ngủ trên chiếc giường với kích cỡ lớn, váy ngủ màu hồng phấn đã bị tốc lên làm lộ quần trong màu trắng sữa có họa tiết trái dâu và cái eo thon, đôi chân thon dài ôm chặt lấy cái chăn mỏng.
"Ưm... Ưm..." Chu Như Uyên khẽ rên vài tiếng, cô xoay người không khéo đã để ánh sáng rọi thẳng vào mặt, khuôn mặt Chu Như Uyên nhăn nhó khó chịu, mắt mở không lên, theo phản xạ cô đưa tay lên che mặt lại.
"Cô chủ! Đã đến giờ đi học rồi ạ." Nữ giúp việc ở ngoài cửa nói vọng vào phòng.
Chu Như Uyên dụi dụi mắt, cô mở mắt nhìn lên trần nhà, giọng nói khàn khàn mới tỉnh dậy:
"Tôi biết rồi."
"Dạ cô chủ, điểm tâm đã chuẩn bị xong ạ." Nữ giúp việc nói xong liền đi xuống dưới lầu.
Chu Như Uyên ở trong phòng, lật qua lật lại vài cái, cô bật ngồi dậy, đầu tóc rũ rượi, mắt hơi híp híp vẫn bị cơn buồn ngủ tấn công. Ngồi được năm phút trên giường, Chu Như Uyên mới tỉnh hơn được một chút, cô lết xuống giường, bước đi hơi loạng choạng vào phòng tắm.
Chu Như Uyên bước xuống lầu, cô đã thay sẵn bộ đồng phục, tay cầm cặp để đại trên ghế sofa rồi tung tăng ngồi vào bàn đã bày sẵn thức ăn.
Chu Minh Hào đã đi Mỹ từ tối qua, ba ngày nữa mới về nên sáng nay chỉ có mình Chu Như Uyên dùng bữa. Cô không quen với việc dùng bữa một mình nên chỉ ăn được một chút rồi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812204/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.