Áp Ánh Nguyệt lái xe, mái tóc đỏ như máu chói lóa giữa không gian tối, cô ta mặc trên người bộ đồ đen ôm sát cơ thể tôn lên ba vòng chuẩn hoàn hảo, kín đáo từ trên xuống dưới. Áp Ánh Ly ngồi ở ghế sau, mở miếng bịt mặt, quăng sang một bên, cô mệt mỏi ngã người ra sau. Áp Ánh Nguyệt liếc nhìn Áp Ánh Ly qua gương chiếu hậu trên ô tô:
"Chị sao vậy?"
"Không có gì!" Áp Ánh Ly nhắm mắt nhưng cô ta không ngủ được, tâm trí rối loạn.
Trốn ra được Lãnh Gia, tại sao Áp Ánh Ly lại cảm thấy không vui vẻ một chút nào nhỉ?
Áp Ánh Nguyệt nheo đôi mắt xinh đẹp, cô ta không hỏi thêm mà tập trung chạy xe về phía trước. Áp Ánh Nguyệt lâu lâu có liếc nhìn Áp Ánh Ly đằng sau qua gương chiếu hậu, khuôn mặt Áp Ánh Ly có vẻ mệt mỏi, vùng da giữa trán nhíu lại, cô ta nhắm mắt nhưng dường như Áp Ánh Ly đang suy nghĩ cái gì đó. Áp Ánh Nguyệt bắt đầu nghi ngờ, cô ấy nghĩ mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Rốt cuộc giữa Áp Ánh Ly và Lãnh Triết đã xảy ra chuyện gì?
Gần một giờ sáng, đoạn đường vắng vẻ, nhà dân đã chìm vào giấc ngủ, xung quanh yên ắng, từ đèn đường chiếu sáng một vùng, cảm giác khiến người khác lạnh xương sống. Áp Ánh Nguyệt lái xe đi với tốc độ vừa phải, đối với những cô gái bình thường đi trong đêm khuya sẽ rất sợ hãi nhưng với Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt thì chuyện này lại rất bình thường.
Khi chiếc xe đi thêm một đoạn đến gần một ngõ vắng rất tối, xung quanh là bãi đất trống và không có nhà dân thì có một đám thanh niên to cao, xăm trổ khắp người, bọn chúng gần cả chục tên đứng trước chặn đầu xe khiến Áp Ánh Nguyệt phải phanh gấp. Áp Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812200/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.