Ở trường học.
Đầu giờ mười lăm phút, hôm nay giáo viên chủ nhiệm để lớp tự sinh hoạt. Chu Như Uyên và Nhã Nhi đi xuống căn tin, hai người chọn vị trí gần cửa sổ, cô cầm theo túi thức ăn, lấy ra một hộp nhựa đưa cho bạn thân của cô:
"Nhã Nhi! Cho cậu nè."
Nhã Nhi ngơ ngác nhìn hộp thức ăn rồi nhìn Chu Như Uyên:
"Sao cho tớ?"
"Ba tớ làm cho cậu đó." Cô nhét hộp nhựa vào tay Nhã Nhi rồi đá lông nheo, khuôn mặt nham hiểm.
Nhã Nhi nhíu mày, cô ấy mở ra xem bên trong.
Cháo!
Còn là cháo hải sản mà Nhã Nhi thích ăn.
"Sao nay ba cậu lại nấu cháo cho tớ?"
"Chắc là muốn lấy lòng ai đó." Chu Như Uyên bĩu môi, miệng nói mà trong lòng đang trách móc người ba này.
Đúng là trọng sắc khinh luôn con của mình!
"Lấy lòng? Tớ hả?" Ngón tay Nhã Nhi hướng ngược vào mình, thắc mắc, mong chờ câu trả lời của cô.
Chu Như Uyên vội che miệng, cô không trả lời mà thay vào đó là gật đầu. Nhã Nhi vẫn còn khó hiểu, vì sao ba Chu Như Uyên phải lấy lòng cô ấy chứ!?
"Tại sao? Tớ có gì đâu mà ba cậu..."
Nhã Nhi chưa kịp nói xong thì cô vội ngắt lời:
"Thôi cậu đừng nghĩ nhiều. Tớ thấy vậy tốt mà..." Chu Như Uyên dần dần nhỏ giọng lại để Nhã Nhi không nghe rõ: "Tớ còn được hưởng ké."
"Hả? Cậu nói gì vậy?"
"Không có gì. Mau ăn đi, gần vào giờ học rồi."
Chu Như Uyên vội đánh trống lảng, cô lấy muỗng nhét vào tay Nhã Nhi rồi bản thân Chu Như Uyên cũng lo ăn món ngon trước mắt. Nhã Nhi nheo mắt nhìn cô, có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812194/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.