Chu Như Uyên đưa tay nhéo hông Chu Minh Hào một cái, nói nhỏ vào tai anh ta:
"Ba! Không phải hôm nay ba nói dẫn con đi ăn nhà hàng sao? Ba đâu có nói sẽ hẹn chú Vũ đâu?"
"Ba quên mất!" Chu Minh Hào gãi đầu, nhìn cô cười cười.
"Ba ơi! Từ cái hôm sinh nhật con đến giờ con vẫn còn ngại đụng mặt lắm, ba biết mà!" Cô nhéo thêm một cái thiệt mạnh vào hông anh ta, cắn răng gằn từng chữ.
"Ui da! Giờ lỡ hẹn rồi chẳng lẽ đuổi người ta về!?" Chu Minh Hào nhăn mặt, miệng xuýt xoa, tay nắm lấy tay cô đang chế ngự ngay hông.
"Con biết đây là kế hoạch của ba rồi đó!" Chu Như Uyên bặm môi, híp mắt nhìn anh ta, tay buông tha cho cái hông Chu Minh Hào bị cô nhéo đến bầm tím.
"Hai người đã gọi món chưa?" Phong Vũ lên tiếng cắt đứt cuộc nói chuyện của bọn họ. Anh nãy giờ vẫn nhàn nhã nhìn hai cha con cô đấu khẩu, họ tuy nói nhỏ nhưng tai Phong Vũ vẫn nghe được hết cuộc đối thoại, không nhịn được mà nhếch môi cười.
"A... Tớ gọi rồi, nhanh sẽ bưng ra." Chu Minh Hào lên tiếng trả lời.
Năm phút sau, nhân viên nam đẩy một xe thức ăn vào, nhân viên nữ đứng bên cạnh bày biện thức ăn lên bàn. Sau đó nói một câu "chúc ngon miệng" rồi rời đi.
Phong Vũ chủ động cầm đũa gắp một miếng thịt bò cho vào chén của Chu Như Uyên, nhìn cô âu yếm.
"Em ăn đi! Thịt bò giúp bổ máu đó!"
"Dạ cảm ơn." Cô ngại ngùng, tay cầm đũa gắp miếng thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812182/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.