"Anh làm gì vậy? Buông ra!" Mặt Áp Ánh Ly áp sát vào lồng ngực rắn chắc chẳng mấy chốc đã ửng đỏ hai bên má, tay không ngừng đẩy đẩy.
Áp Ánh Ly là đang rất ngượng đó! Lãnh Triết đây là có ý gì?
"Cô có thể nằm im được không? Đừng động đậy, nếu không tôi sợ không kiềm chế nổi nữa!" Lãnh Triết cau mày, thở dốc, giọng khàn đục nói không rõ tiếng.
Câu nói của anh ta là có ý gì? Đầy vẻ ám muội!
Lúc này Áp Ánh Ly mới để ý ở giữa hai chân có cái gì đó to to dài dài mà còn nóng nữa đang chọt thẳng vào mông cô ấy. Anh ta chắc rất kinh ngạc không nghĩ Áp Ánh Ly mà lại hồn nhiên đến mức đưa tay xuống bóp thử vật lạ đó, còn giơ tay lên hỏi Lãnh Triết rất vô tư:
"Cái gì đang ở giữa chân tôi này? To thật!"
"Ư... Ưm... Cô ngốc thật hay giả vờ vậy? Có biết cái đó là gì không mà sờ lung tung!?" Lãnh Triết khẽ rên rỉ, cáu gắt với cô ta.
Cái cô ngốc này!
Sao lại hồn nhiên cho tay bóp cậu bé của anh ta chứ? Bộ trước giờ cô ấy chưa từng thấy qua nó sao?
A thật là... Như vậy sao Lãnh Triết kiềm chế nổi đây!?
"Cái đó là gì, anh không nói sao tôi biết?" Áp Ánh Ly chỉ hỏi thôi mà tự nhiên anh ta lại khó chịu, cô ta cũng bày ra dáng vẻ không vui.
"Cái cô ngốc này! Đó là thứ quý giá của đàn ông đấy, nó sẽ giúp đàn bà mang thai!"
"Mang thai hả? Chẳng lẽ... Ối mẹ ơi!" Cô ta giờ mới nhận ra cái đó là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812173/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.