Chu Minh Hào chở cô vào cửa hàng Rosie là một thương hiệu váy lớn nhất thành phố, cô như bị thu hút bởi cách bài trí ở đây, đặc biệt là những chiếc đầm dạ hội lộng lẫy. Chu Như Uyên thích thú chọn cho mình ít nhất hai mươi chiếc váy mà cô thấy ưng ý rồi bảo nhân viên đem vào phòng thay đồ cho cô.
Năm phút sau.
"Ba! Con mặc thấy sao?" Cô mặc một chiếc váy voan màu hồng dài, cổ được khoét sâu xuống tận rốn.
"Không! Quá hở! Đổi" Chu Minh Hào lắc đầu, tay dơ ngón trỏ đưa qua đưa lại.
"Còn cái này sao ba?" Cô thay một chiếc váy màu xanh dương ngắn tới đầu gối, hở vai, cổ cũng được khoét sâu nhưng đỡ hơn chỉ lộ nửa bầu ngực.
"Không!"
"..."
"..."
"Cái này sao?"
"Cái này kín quá sao khoe được làn da của con."
"Ba! Hở quá cũng nói, kín cũng nói! Sao mới vừa ý ba?" Chu Như Uyên mệt mỏi thở dài, híp mắt nhìn anh.
"Ba hả? Ba thích hở vừa thôi không lố quá!" Chu Minh Hào nghiêng đầu, tay gãi cằm suy nghĩ.
"Bộ đây đúng ý ba nè." Cô mặc chiếc váy đỏ dài xẻ tà, phần trên là kiểu ống làm lộ xương quai xanh quyến rũ.
"Ưmm..." Anh nhìn cô từ trên xuống dưới, lưỡng lự.
"Con chốt bộ này rồi! Không đổi đâu!" Cô bĩu môi.
"Con thích thì ba mua."
Chu Như Uyên thay chiếc váy ra, đem đến quầy tính tiền, mắt cô nhìn xung quanh không thấy Chu Minh Hào đâu? Lát sau anh mới ra, trên tay còn cầm theo chiếc váy khác.
"Ủa váy này mua cho ai vậy?" Cô tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/154300/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.