Trương Hàn kéo cô lên, cầm tay cô đặt trên cúc áo mình: “Giúp tôi cởi quân áo.”
Lâm Bát Nhiễm biết mình không thể từ chối, cô bắt đầu giúp hắn cởi cúc áo: “Trương Hàn, tôi có thể hỏi anh một vân đề sao?”
“Hỏi đi.”
“Dưới lầu này đều là thiếp thất của anh sao; anh mỗi tôi đều sủng hạnh họ?”
“Ghen à? Đám đó chỉ là giải trí điêu khiển, họ không thể so với em.”
“Tôi không phải ghen, tôi chỉ là tò mò, anh không sợ mình nhiễm bệnh à?
Anh đi kiêm tra đi! Tôi không muôn nhiễm bệnh.”
Trương Hàn nắm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Đừng làm tôi tụt hứng!”
Lâm Bắt Nhiễm muốn tránh thoát không chê từ bàn tay hắn.
Thế nhưng Trương Hàn trực tiếp cúi đầu, hung hăng chặn môi cô.
Hắn hôn bá đạo lại thô bạo, chỉ toàn là xâm chiếm cùng cướp đoạt, tùy tâm sở dục phát tiệt dục hỏa trong lòng, mỗi lúc này Lâm Bất Nhiễm đều sẽ không gì sánh được rõ ràng biết mình là một món đồ chơi thê thân.
Lậm Bát Nhiễm há miệng, dùng sức cắn khóe môi hắn.
Shh.
Trương Hàn bị đau, hắn vươn tay lau khóe môi, đều đã chảy máu.
Nhưng mùi máu, sẽ chỉ làm hắn càng thêm hưng phần.
So với đám mỹ nhân dưới lâu kia, cô càng thêm châm sôi lửa chỉnh phục trong hắn, làm hắn có cảm giác thành công.
Trương Hàn vươn tay đây ngã cô trên giường: “Bảo em cởi quân áo chơi không vui, chúng ta đổi trò, hiện tại đến lượt tôi cởi quần áo em.”
Lâm Bắt Nhiễm còn chưa phản ứng kịp: “xoẹt” một tiêng, quân áo trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406426/chuong-2725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.