“Được, Vũ Vũ em là tốt nhất” Lục Họa nói cảm ơn.
Dương Thanh Đề chính thức trở thành thây giáo phụ đạo môn toán cho Lục Họa, Lục Họa hỏi: “Đàn anh Dương, nghe nói anh là giám khảo của cuộce thi lập trình lần này, vậy cuộc thi lập trình lần này có khó không?”
Nhắc tới cái này, Dương Thanh Đề rất kiêu ngạo, tuổi còn trẻ là được làm ban giám khảo, đây chính là vinh quang của anh ta, anh ta gật đầu: “Kì thi lần này rất khó, hơn nữa tuyễn thủ dự thi đều là thiên tài, muốn lấy được vị trí quán quân thì đúng là đã khó lại càng khó hơn.”
Lục Họa không khỏi vì Lâm Mặc lau mô hôi một cái, bởi vì ngày ây cậu không tham gia sát hạch môn số học, SỐ học là 0 điệm, cho nên cô cũng không biết trình độ của cậu ở môn này.
“Lục Họa, sao em lại thấy hứng thú với cuộc thi này như vậy?”
“Ah, tôi có một người bạn sắp tham gia cuộc thi lân này.”
“Ra vậy, vậy ngày mai tôi cùng em đi đến hiệu sách tổng hợp, bên trong có một quyền sách tư liệu rất tốt, có lẽ sẽ có ích với kì thi.”
“Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá, đàn anh Dương, cám ơn anh.”
Dương Thanh Đề nhìn Lục Họa, hai mắt Lục Họa đều sáng rực, là thật sự rất vui vẻ, xem ra người bạn kia đối với cô mà nói hêt sức quan trọng.
“Lục Họa, anh giảng bài này cho em nhé! Bài này liên quan đến tư duy hình học ba chiều và kiểm tra cảm giác không gian. Tôi nghĩn em hơi kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406408/chuong-2707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.