Nụ hôn của cậu rất nhẹ, cẩn thận từng li từng tí, mang theo thăm dò, rất sợ cô đột nhiên tỉnh lại.
Thế nhưng, cô không tỉnh.
Lâm Mặc cảm giác thứ vẫn kiêm nén ở trong lòng tựu như dây mây đang điên cuông sinh sôi, bờ môi mỏng, chậm rãi đi xuông, lướt qua đôi mắt cô, qua chiệc mũi nhỏ thanh tú, xuông chút nữa chính là đôi môi đỏ mọng kia.
Cô đang ở trong tay, trong khuỷu tay cậu, dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng Lậm Mặc ngừng lại, không dám tiên lên một bước nữa.
Lúc này người trọng khuỷu tay giật mình, Lục Họa sắp tỉnh.
Lâm Mặc sợ đến độ mồ hôi tay túa ra, cậu nhanh chóng nằm xuống, ôm Lục Họa vào trong ngực.
` Lục Họa mở mắt ra, thực sự tỉnh, cô không ngờ mình sẽ ngủ ngọn như vậy, cô khẽ nhúc nhích, muôn đứng dậy, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện không thích hợp, cô đang ngủ ở trong lòng Lâm Mặc.
Cô chẳng những ngủ cùng Lâm Mặc, còn ngủ ở trong lòng Lâm Mặc.
Trời ạt Lục Họa lớn như vậy cả tay cũng chưa cho người khác giới nắm, càng chưa nói đên ngủ chung, cô lậ tức muốn đứng lên.
Nhưng vừa động, cánh tay trên bờ eo nhỏ mêm mại kia liền đột nhiên buộc chặt rôi, đỉnh đầu truyền đến tiếng rên thật thấp của cậu: “Shhh.”
Lục Họa giật mìngh: “Lâm Mặc, chẳng lẽ tôi đụng tới miệng vết thương của cậu rồi?”
“Ừ.” Lâm Mặc gật đầu, còn chau lại mày kiếm, biểu thị chính mình rất đau.
Lục Họa vô cùng tự trách, cô giơ tay lên muốn kiểm tra vết thương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406335/chuong-2634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.