Nghe những lời thói mạ chửi bới kia, Lục Họa chau chặt mày, tuy con người Lâm Mặc rất đáng ghét, thế nhưng cậu không phải loại người như vậy, còn có chị của cậu…
Lục Họa liền nhớ lại tối hôm qua chị Lậm ở trong căn phòng nhỏ tôi tăm, vốn là thiêu nữ tuôi xuân lại sớm chết yêu, mệnh đã khổ còn bị những lời đàm tiếu này gièm pha.
Tối hôm qua Lâm Mặc nói cô thiên kim đại tiêu thư cao cao tại thượng biết cái gì, hiện tại Lục Họa mới phát hiện bản thân thật không hiểu, bởi vì cô căn bản không tưởng tượng ra chị Lâm đã từng chịu bao nhiêu thương tồn.
Lục Họa tiến lên một bước, lên giọng nói: “Các cậu đang nói gì đó?”
Giọng nói thanh thúy của Lục Họa đột nhiên vang lên, mọi người khựng lại, đồng loạt quay đầu.
“Lục Họa, cậu đã đến rồi?” Lúc này chủ hội học sinh Cát Thành nhiệt tỉnh chạy tới.
Cát Thành học lớp mười hai, cao lớn đẹp trai, là chủ hội học sinh, bố cậu ta cũng là người đứng đầu ban quản trị, năm nay đã quyên tặng hai khu căn tin, gia cảnh vô cùng giàu có, vừa rồi cậu ta phê bình Lâm Mặc hăng say nhất, có thể thấy được cậu rất ghét Lâm Mặc.
Cát Thành chứng kiến Lục Họa mắt sáng bừng lên, không e dè thể hiện ân cân yêu thích với Lục Họa: “Lục Họa, bọn tôi đang phê bình Lâm Mặc ây mà, Lâm Mặc không phải cùng một lớp với cậu sao, sau này cậu đừng sợ, bởi vì ngày hôm nay chúng tôi sẽ đuổi Lâm Mặc khỏi trường.”
Bồ là giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406277/chuong-2576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.