Diệp Minh là người sắc bén bực nào, BI Ï liếc mắt liền nhìn ra Hà Băng không thích hợp: “Là ai gọi điện thoại tới, em có phải không muôn để anh biết người ở bên kia hay không?”
“Cái này…”
“Đưa điện thoại cho anh.” Diệp Minh trực tiếp ngửa tay ra, đòi cô điện thoại.
“Không cho.” Hà Băng từ chối.
Diệp Minh nhíu mày: “Giấu giấu giềm giềm khẳng định có quỷ, Triệu Lôi sao, hay là thẳng khác?”
Nói rồi Diệp Minh liền vươn tay cướp điện thoại trong ngực Hà Băng.
Hà Băng tay lanh mắt lẹ giấu. điện thoại đi, còn giơ tay lên ôm cổ Diệp Minh: “Ảnh đừng cướp đồ của em.
Diệp Minh rất rõ ràng từ chối mỹ nhân kê của cô: “Vậy em nói,cho anh biết bên kia điện thoại là ai.”
“Được, em có thể nói cho anh biết, nhưng… phải chờ tới ngày mai.”
“Ngày mai?” Diệp Minh không muốn chờ.
“Đúng vậy, ngày mai em chẳng những sẽ nói cho anh biết người đó là ai, còn có thể Sắp xếp để anh và người kia gặp mặt.”
Hà Băng nói thật, ngày mai cô sẽ đón Điểm Điềm, để Điểm Điểm và Diệp Minh làm quen nhau.
Cô muốn nói cho Diệp Minh, anh làm bồ rồi, ba năm trước đã làm bó, anh có con rôi.
Nhìn đôi mắt lóe sáng của Hà Băng, Diệp Minh quyết ‹ định tôn trọng cô một lần: “Vậy được rồi, tất cả nghe theo anh.”
Hà Băng nhanh chóng hôn lên gò má anh tuân của anh một cái.
Tỏ vẻ khen thưởng. Tải app truyệnhola đọc tiếp tiếp nhé!
“Chỉ cho chút ngon ngọt ấy thôi, xua chó đấy à?”
“Vậy anh muốn thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406195/chuong-2494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.