Chương trước
Chương sau
Rất nhanh, bên kia điện thoại tiếp thông.
“Alo, A Minh.” Hà Băng thanh âm ngọt ngào truyên tới.
Diệp Minh nhấp môi mỏng một cái, trâm giọng hỏi: “Chạy đi đâu quậy đó?”
“A Minh, em bây giờ đang ở sân bay, anh tới đón em đi.”
Ra đến nước ngoài quậy luôn?
“Chờ đấy!” Anh cất điện thoại.
Nửa giờ sau.
Diệp Minh nhắc đôi chân dài vào đại sảnh sân bay, thế nhưng anh nhanh chóng phát hiện không thích hợp, trong sân bay rất yên ảng, đến hành khách cũng không có.
Trong đôi mắt đen trong nháy mắt lóe lên ý cảnh giác và sát ý.
Lúc này bên tai truyền đến một hồi tiêng bước chân, có người tói.
Diệp Minh ngước mất, một nhóm quân nhân mặc quân trang đi ra, bọn họ đứng ở chỗ cách Diệp Minh mười bước chân, nghiêm nghị chào kiểu quân lễ.
Sau đó, Trần Cẩm đi ra, ông đi tới trước mặt của mọi người, cũng chào kiểu quân lễ.
Tiếp đó, một thân ảnh nhỏ mềm từ phía sau đi ra, cô đứng ở bên người Trần Cẩm, mặt cong mày cười nhìn anh.
Cô đứng thẳng thân, cũng hướng anh chào kiêu quân lễ.
Diệp Minh cao ngất đứng nghiêm, nhìn những người này, sau đó nhìn Hà Băng.
Anh không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này.
Cô và thủ trưởng đồng thời trở về. Tải app truyệnhola nhé cả nhà!
Trần Cẩm đi lên trước, võ võ bả vai anh tuần của Diệp Minh: “Huyết Ưng, lần này cậu vắt vả rồi.”
Mặt Diệp Minh không chút cảm xúc nào, lạnh nhạt đáp: “Nên làm thôi.”
Trần Cẩm gật đầu, ông hướng về phía thư ký riêng bên người nói: “Lập tức giáng Tông Trùng xuống ba cấp, tạm thời cách chức nghĩ lại.”
“Vâng, thủ trưởng, Đại tiểu thư thì sao ạ, Đại tiêu thư bây giờ đang ở trong bệnh viện.”
Trần Cẩm mím môi: “Đi xem nó.”
Trần Cẩm đi ở phía trước, Diệp Minh nhìn về phía Hà Băng, sau đó đưa ra bàn tay của mình: “Còn không qua đây?”
Hà Băng thè lưỡi, bước chậm lên trước, giao tay mình cho anh.
Diệp Minh khóa bàn tay nhỏ hơi lạnh của cô ở trong lòng bàn tay mình, nhíu mày không vui nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị, tự mình nhận sai.”
Đon giản mấy câu, thực đúng là cường thế bá đạo.
Hà Băng dùng thanh âm chỉ hai người có thê nghe được thủ thỉ: “A Minh, ai bắt nạt anh, em sẽ thay anh dạy dỗ kẻ đó, đang nói Tống Trùng kia đó.”
Diệp Minh khựng lại, anh nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của cô gái, lần này cô bay ra nước ngoài là vì anh?
Cô làm cách gì để gặp thủ trưởng?
Lén xông vào quân doanh trọng địa, không cần thận sẽ bị bắn nát tươm.
Hơi thở trong veo phất gần, làm cho trái tim kiên nghị của anh mềm không chịu được, con bé này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.