Diệp Minh.
Diệp Minh của cô.
Lúc này một thủ hạ nhanh chóng đi đến: “Anh Bò Cạp, không xong rồi, chúng ta bị phát hiện, có người tới.”
Có người tới.
Diệp Minh tới.
Bò Cạp “ha ha” cười to: “không nghĩ tới Huyêt Ưng chạy tới nhanh như vậy, quả nhiên không để tao thất vọng!”
Trong tròng mắt Hà Băng tràn ra ý mềm mại, tuy cô không thấy anh, nhưng cô đã cảm nhận được hơi thở của anh, loại mùi vị rất nặng đó, mang theo sức mạnh khiến người ta an tâm.
“Băng Băng, đi theo tao, đều nói anh hùng khó quá ải mỹ nhân, không ngờ Huyết Ưng cũng không ngoại lệ, hiện tại tao muốn mang người phụ nữ Huyết Ưng yêu đi.”
“Mày tưởng mày có thể rời khỏi chỗ này? Ở đây đã bị người FIU bao vây, có chắp cánh cũng không thể bay.”
Bò Cạp giơ nhẫn hoàng kim trên tay lên: “Hà Băng, mày đã phát hiện con dấu riêng của tao, không thể không nói mày rất thông minh, thế nhưng mày quá ngây thơ, phàm là nơi tao từng đi qua từng cái đều có một mật đạo dành riêng cho tao, mới ngay đây, tao đã dùng con dấu riêng này mở ra mật đạo, lần này tao mang mày đi trên nước, chúng ta ngồi ca nô rời khỏi đây.”
Ánh mắt Hà Băng biến đổi, cô khẽ di chuyển, muốn có hành động, thế nhưng một giây kế tiếp, toàn thân cô mềm nhữũn.
Khí lực toàn thân cô đêu bị rút đi rôi.
“Mày bỏ thuốc tao?”
“Hà Băng, không bỏ thuốc mày. mày sẽ không nghe lời, yên tâm, tao chỉ hạ chút thuốc mê.”
Nói rồi Bò Cạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406160/chuong-2459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.