Bên kia, Tuyết Nương đã đổi quần áo khác, khéo léo cười nói: “Mới từ trên giường xuống đây, xương khớp em sắp vỡ vụn đến nơi rồi, người tài xế này của anh cứ như mấy chục năm chưa chạm qua phụ nữ ấy.”
Bò Cạp lúc này mới thả lỏng, xem ra tên tài xê này tạm thời không có vân đê gì.
Gã nhìn về phía Tuyết Nương, thô bỉ vươn tay kéo cổ áo của Tuyết Nương, lời thô tục trong miệng cũng xông ra: “Tài xế của anh không thích mấy cô em trẻ tuổi mà chọn em, còn chưa phải là nhìn thấy em quá quyến rũ à?”
“Bốp” một tiếng, Tuyết Nương trực tiếp đánh rớt tay Bò Cạp, chị ấy giận hờn liếc mắt: “Quỷ sứ.”
Bò Cạp cười cười ôm Tuyết Nương, muốn hôn Tuyết Nương.
Tuyết Nương tránh về phía sau, không để gã hôn được.
Bò Cạp khựng lại, mặt mày âm xuống tới: “Làm sao, ngủ với một thăng tài xê nghèo rồi liền không muốn cùng anh nữa?”
Ý cười của Tuyết Nương vẫn không thay đổi, chủ động ôm Bò Cạp: “Anh không sợ tiểu mỹ nhân kia của anh biết à? Muốn em hầu hạ ngươi, thì ngày nào em cũng quấn lấy anh.”
Nghĩ đến Hà Băng, Bò Cạp mất hết hứng thú, gã vươn tay đẩy Tuyết Nương ra: “Anh cảnh cáo em, em đừng nói lung tung ở trước mặt cô ấy, em mỹ nhân này anh còn chưa ngủ được đâu, rất cưng đấy.”
Nói xong Bò Cạp thô bỉ cười cười: “Tư vị của ẻm, anh vừa nghĩ đã cương rồi.”
“Anh Bò Cạp, em ghen đấy, giận rồi.”
Tuyêt Nương xoay người rời đi.
“Tuyết Nương, chờ anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406140/chuong-2439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.