Trong hôc mát trăng nõn Hà Băng dâng lên ánh nước, cô nhanh chóng ngắng mặt lên, ép mắt giọt nước mắt bên trong trở về.
Cô không muốn vì tên đàn ông khốn khiếp kia rơi nước mắt nữa, xem như cô đã nhìn nhằm.
Thế nhưng…
Vì sao trong lòng cô vẫn khổ sở như thế?
Hàng mi nhỏ dài run vài cái, nước mắt trong suốt bên trong vẫn là không khống chế được rơi xuống.
Không.
Cô sẽ không ủ rủ rời đi như thê, cho dù đi, cô cũng muốn nghiêm khắc dạy dỗ đôi cầu nam nữ kial Hà Băng đứng dậy, trực tiếp đi ra ngoài.
Thế nhưng lúc này cô đột nhiên ngửi được một mùi hương không bình thường, tầm mắt tối sầm, cô hôn mê bắt tỉnh.
Hà Băng chậm rãi mở mắt ra, cô nhìn bốn phía, cô đã không ở trong phòng mình nữa, hiện tại cô ngủ ở trong một cái lều.
Đây là đâu?
Hà Băng ngồi dậy.
Lúc này màn lều đột nhiên bị xốc lên, một bóng người đi đến: “Hà tiểu thư, cô đã tỉnh?”
Hà Băng ngước mắt: “Lộ Tư thiếu gia, là anh?”
Là Lộ Tư. Qua trang mới truyen3.one đọc nhé cả nhà! Chúc cả nhà vui khỏe!
Ánh mắt Lộ Tư lưu luyến ở Hà Băng trên người, lộ ra yêu thích sâu đậm: “Đúng vậy, Hà tiểu thư, là tôi.”
Hà Băng đã biết đã xảy ra chuyện gì, Lộ Tư này nổi ý dâm, dùng mê dược bắt cóc cô qua đây.
Khuôn mặt trứng ngỗng kiều diễm đã lạnh xuống, Hà Băng cười lạnh một tiếng: “Lộ Tư thiếu gia, đêm hôm rồi anh còn bắt tôi qua đây muốn làm gì, anh ngàn vạn lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406001/chuong-2300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.