Hà Băng nhìn về phía Tiêu Thành, anh vẫn luôn không nói gì, chỉ lúc nghe đến hai chữ “cháu dâu” này anh nhẹ nhàng nhấp môi mỏng một cái.
Đường Ngọc cảm thấy vui sướng vô cùng, anh ta hiện tại rất hận Tiêu Thành, chỉ cần nghĩ đến Tiêu Thành đã từng có được thân xác và cả trái tim Hà Băng, anh ta liền ghen ty phát cuồng.
Hiện tại, anh ta cũng muốn Tiêu Thành nếm thử tư vị khoan tim khoét xương này.
“Băng Băng, chúng ta chọn bộ này đi Em đi vào thay nhanh nhanh, chúng ta chuẩn bị chụp rồi.” Đường Ngọc tự mình lựa một bộ quần áo nhét vào trong lòng Hà Băng.
Hà Băng thay xong quần áo, đầu tiên là cảnh quay chụp một người, nhiếp ảnh gia chụp vài tấm cho Hà Băng, không khỏi thở dài nói: “Hà Tiểu thư ở trong màn ảnh thực sự là quá đẹp, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng lại ngạo nghễ, chụp kiểu gì cũng tuyệt.”
Tiêu Thành nhìn Hà Băng trong ống kính, Hà Băng mặc chiếc đầm hai dây bling, búi đuôi ngựa thật cao, lúc này trời chiều ngã về tây, cơn gió lúc chạng vạng phât động mái tóc bên quai hàm cô, chỉ một sườn nhan, đã đẹp kinh tâm động phách.
Ánh mắt Tiêu Thành rơi trên người Hà Băng, cũng không thể dời nữa.
Mới vừa rồi Tiêu Đình Đình muốn ở lại xem hai người chụp ảnh cưới, nhưng bây giờ thấy Tiêu Thành dán mắt vào Hà Băng không dời, ả liền ghen ty siết nắm đấm.
Ba năm trước đây con nhỏ đó 19 tuổi đã kinh diễm nảy nở rồi, vóc người Tiêu Đình Đình là ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405926/chuong-2225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.