Trần giáo sư vô tội, “……” Tôi chỉ bảo em đi xem bệnh, không bảo em động tâm tư không nên động.
“Có thái thái, chào cô, tôi là học sinh của giáo sư Trân, lân này tới là xem bệnh cho Cố tổng……”
Diệp Linh nhếch môi, thần sắc có chút lười biếng, “Xem bệnh? Tại sao ban nãy cô lại bóp chân cho anh ấy, không nghĩ tới nữ bác sĩ bây giờ phục vụ chu đáo đến vậy, ngay cả phần công việc của Cố thái thái tôi cũng bị các người đoạt rồi.”
Nụ cười trên mặt mỹ nữ cũng nữa không duy trì nổi nữa, thần sắc Diệp Linh mặc dù lười biếng, nhưng ngôn từ sắc bén, chỉ đôi câu đã trực tiếp làm cô ta khó chịu, còn thiếu điều chửi về phía cô ta một câu — Đồ hồ ly tinh nhà cô!
Mỹ nữ nhìn Diệp Linh, Diệp Linh yêu mị xinh đẹp, là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà cô ta từng gặp qua, thảo nào có thê trở thành Cô thái thái.
Chỉ tiếc cô trên má phải có vết sẹo, phá hủy tất cả mỹ cảm.
Đàn ông ai không có mới nới cũ, nhất là người đàn ông thân ở cao vị, kỳ thực trong lòng càng muốn xống chuồng, ham muốn cảm giác mới mẻ, Cố Dạ Cần chắc cũng như vậy.
Mỹ nữ nhất thời có sức mạnh, cô ta không đáp lời Diệp Linh, làm bộ đáng thương nhìn về phía Cố Dạ Cẩn, “Cố tổng, anh xem Cố thái thái……”
vn ” Diệp Linh vốn cũng không muốn huyên náo khó chịu, thế nhưng lại có người đang làm trà xanh ngay trước mặt cô.
Diệp Linh nhìn mỹ nữ từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405876/chuong-2175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.