Chương trước
Chương sau
Trong lòng mọi người căng thẳng, không xong, A Sinh sợ là… trinh tiết khó giữ được.
Diệp Linh cũng có chút bất an, cô vươn ngón tay kéo lại ống tay áo Có Dạ Cần.
Cố Dạ Cẩn cầm ngược tay Diệp Linh tay trong lòng bàn tay mình, trấn an bóp một cái.
Bố Vương chạy tới vô cùng vội vàng, trán đã đổ ra một lớp mồ hôi lạnh, vừa rồi Vương Ny Nhi xông tới, thiếu chút nữa đã đụng ông ta bay ra ngoài.
Bố Vương vươn tay, dùng sức tát lên mặt Vương Ny Nhi.
Bôp.
Một bàn tay thô to rơi trên mặt Vương Ny Nhi.
Vương Ny Nhi té lui về phía sau, ngã sõng soài trên mặt đất, ả bị đánh đến ngu người.
Shhh.
Mọi người hít vào, ai nấy khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn màn này, bố Vương này không phải vội tới làm chỗ dựa cho đôi nhi nữ này sao, sao lại cho Vương Ny Nhi một bạt tai?
“Bố, bố… đánh con?” Vương Ny Nhi bưng cái mặt sưng đỏ của mình, không thể tin nhìn bố Vương.
“Tao đánh mày đó! Mày cũng không soi mặt vào trong nước tiểu, nhìn xem bản thân mập xấu đến mức nào, còn vọng tưởng người khác làm bạn trai mày, mày đến tột cùng có biết thẹn hay không, tao thấy mặt mày quá dày!” Bồ Vương chỉ vào Vương Ny Nhi mắng to một trận.
Vương Ny Nhi chắn kinh rồi, tất cả mọi người cảm thấy thế giới này huyền ảo, bố Vương này có phải bị… mát đầu hay không?
Bố Vương là chủ vườn ở đây, chỉ thích bắt nạt chèn ép người khác, ông ta còn vô cùng dung túng đôi nhi nữ của mình, nếu như không có gì bắt ngờ, ông ta sẽ tới diễn một màn: nhan sắc con gái không đủ, bô đên trợ giúp một tay, buộc A Sinh bán mình. Sao bây giờ hướng gió đột nhiên chuyển biến, hắn bắt đầu diễn cảnh vì đại nghĩa diệt thân rồi?
Vương Ny Nhi Vương Hạo còn có tất cả mọi người khiếp sợ không nói được một câu.
Bố Vương vươn tay, lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó ông ta nhìn về phía Cố Dạ Cần, cũng chính là vị thủ phủ đại nhân này.
Người khác không biết thân phận của vị thủ phủ kia, nhưng ông ta biết, tất cả đất đai nơi đây, đều là của vị thủ phủ đại nhân này, đều mang họ Có.
Ông ta chỉ đi làm thuê cho thủ phủ đại nhân, thu tiền thuê, dù sao hoàng đề ở nơi trời cao, ông ta thu nhiêu gâp mây lần tiền thuê cũng chả ai biết, một ngày của thủ phủ đại nhân bận rộn vô cùng, không quản được đến ông ta.
Thế nhưng, ông ta làm sao cũng không ngờ tới vị thủ phủ đại nhân này, cũng chính là sếp của ông ta, lại đột nhiên phủ xuống trên trấn nhỏ này.
Buồn cười là, con gái của ông ta còn vọng tưởng làm phu nhân của thủ phủ!
“Ah, ha ha,” Bố Vương nhìn Có Dạ Cần chê cười nói: “A… A Sinh, anh đừng nghe con gái tôi nói lung tung, nó chính là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, sỉ tâm vọng tưởng, nó xách giày cho cậu cũng không xứng.”
Tất cả mọi người sợ ngây người, tên chủ vườn vênh váo hông hách này sao ở trước mặt A Sinh liền biến thành câu nô tài rồi?
Mọi người thấy A Sinh, A Sinh không phải chỉ là một tài xế nho nhỏ sao, cái này có gì đáng sợ?
“Bố!” Vương Hạo là người đầu tiên không chấp nhận, hắn tiến lên phía trước nói: “Bố, bố bị sao vậy, sao như biến thành một người khác thế, A Sinh này chỉ là một tài xế nho nhỏ, hắn chẳng những từ chối Ny Nhi, còn sai người đánh con tơi bời một trận, bố mau chóng làm hắn biến mắt đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.