Chương trước
Chương sau
“Vậy vừa rồi ở trong xe người nào đó còn nói xinh đẹp cũng chỉ là một bình hoa…”
“Bình hoa cũng là một bộ môn nghệ thuật! Tri thức tu dưỡng đều có thể nỗ lực ngày qua ngày học tập, chỉ có bình hoa là có cố gắng cũng không cố được, đây là phân cứng rôi, hiêu chưa?” Diệp Linh hùng hồn tự vả mặt mình.
Cố Dạ Cần nhếch môi, ý kia rất rõ ràng rồi – em nói cái gì chính là cái đó, em nói tròn là vuông, thì đó chính là vuông!
“Bây giờ muốn ăn bắp rang bơ chưa?”
Cố Dạ Cần đút một miếng bắp tới bên môi cô.
Kỳ thực Diệp Linh vốn đã muốn ăn, vỏ bắp bọc bọc đường vàng rụm đã nhiệt liệt chào mời cô nãy giờ rồi.
“Được thôi, tôi miễn cưỡng ăn một chút vậy! A Sinh, đại minh tỉnh xinh đẹp như vậy ăn bắp rang bơ của anh, đây chính là vận may của anhl” Diệp Linh giống nhưữ một con công kiêu ngạo vậy ăn bắp rang bơ anh đút tới.
Cô Dạ Cân ném bao bắp rang vào trong ngực cô, biết lắng nghe: “Tôi may mắn vô cùng.”
Diệp Linh được dỗ vui vẻ, cô chủ động bóc một miếng bắp đưa đến bên môi anh: “Thấy anh ngoan như vậy, này, anh cũng ăn một cái đi!”
Cố Dạ Cần không thích ăn đồ ngọt lắm, song cô đút tới, cho dù là độc, anh cũng vui vẻ chịu đựng, nên anh há miệng ăn.
Diệp Linh muốn rút ngón tay về, thế nhưng một giây kế tiếp, Cố Dạ Cần nhẹ nhàng cắn đầu ngón tay cô.
Hàng mi dài của Diệp Linh đột nhiên run lên, anh căn rât nhẹ, cũng không đau, thế nhưng… cái cắn này quá mờ ám.
Này, sao tự dưng anh lại cắn người vậy chứ?
Diệp Linh dùng sức rút tay mình về, cô dán ánh mắt trên màn ảnh, nhưng vành tai trắng như tuyết đã sớm đỏ ửng.
Lúc này thân thể cao lớn Cố Dạ Cần xích gần, phủ bên tai cô bờ nói thật nhỏ một câu: “Tôi vô ý, Sorry…”
SOFrV…
Giọng nói trầm thấp đó vang vọng bên bờ tai, giọng Anh tiêu chuẩn như mang theo một luồng điện, lúc này từ vành tai Diệp Linh truyền tới toàn thân, Diệp Linh chỉ cảm thây toàn thân tê rân.
Tên tài xế này thật đúng là… Muốn chết!
Khụ khụ.
Diệp Linh ho khan một tiếng, giả bộ không thèm để ý nói: “Không sao, việc nhỏ.”
Bộ phim liên tục chiếu, tổng cộng 2 tiếng 6 phút, bộ phim này được đạo diễn có tiếng đạo diễn, Diệp Linh diễn vai chính, nội dung kể về câu chuyện của An Sinh, một nữ từ cửa nát nhà tan lưu lạc đến Thượng Hải, trở thành gái hồng lâu nổi tiếng một thời, cuối cùng gia nhập vào làn sóng cách mạng, trở thành một nữ chiến sĩ, gặt được thành công to lớn.
Cuối cùng khi tiếng kèn hiệu cách mạng thắng lợi vang lên, vai An Sinh của Diệp Linh cùng nghìn vạn người Trung Quốc cùng nhau hoan hô, toàn bộ phòng chiếu phim vang lên tiếng vỗ tay như thủy triều.
Bộ phim này kể về vận mệnh của cô gái nhỏ trong bôi cảnh thời chiên, Diệp Linh đã sử dụng kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của mình để diễn giải hoàn hảo hành trình đầy mưu trí của An Sinh, làm cho tất cả mọi người cùng cô cười, theo cô khóc, cùng nhau hoan hô với cô.
Diệp Linh, không thể nghi ngờ là người thành công nhất.
Bộ phim kết thúc, thế nhưng tiếng vỗ tay như thủy triều còn chưa kết thúc, mọi người thật lâu không muốn rời chỗ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.