Cô Dạ Cân nhìn Diệp Linh bên trong theo dõi, Diệp Linh xõa tung mái tóc quăn màu trà, ánh đèn vàng tỏa mềm ngũ quan cô, cô cúi mặt xoa xoa cái bụng hơi nhô ra của mình, gương mặt đã tẩy đi lớp phấn son, dung mạo qua năm tháng tĩnh lặng giống như khối nam châm khiến người ta không dời mắt ni.
Cố Dạ Cần vươn tay, ngón tay thon dài cách màn hình rơi vào khuôn mặt nhỏ của cô, gian khổ đi qua đổi lại cuộc sống yên tĩnh như vậy, tuy vẫn có tiếc nuối như cũ, nhưng đã tốt đẹp đến mức làm anh cảm thấy mình đang nằm mộng.
Lúc này Diệp Linh lại bắt đầu ở trên người xoa xoa trét trét.:ang 5 Yết hàu Cố Dạ Cần cuộn một vòng, cô đã mang thai một chút cũng không mập, tứ chỉ tinh tế, vóc người yêu điệu, thậm chí da thịt đây càng thêm trắng nõn so với trước đây, hiện tại sau khi tắm rửa thơm tho cô lại bắt đầu dưỡng da, viền mắt Có Dạ Cần liền bị kích đỏ.
Trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, hơn nữa do nguyên nhân cơ thể anh, anh đã thật lâu không nghĩ tới phương diện kia rồi.
Hiện tại mỹ sắc trước mắt, còn là người anh mến yêu, anh chỉ cảm thấy xuân tâm xoay động.
Hiện tại Có Dạ Cần hận không thể mở cửa xe xông vào bên trong, đưa cô và bé con đêu kéo vào trong ngực mình, hung hăng ôm lấy.
Thế nhưng, anh không thẻ.
Bây giờ cuộc sống quá mức tốt đẹp, giống như một giấc mộng, anh phải sợ bản thân sẽ đích thân đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405799/chuong-2097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.