Hạ Tịch Quán đã nói như vậy, Diệp Linh căn môi một cái: “Vậy được rồi…”
Quán Quán và anh trai đêu bận rộn chuyện riêng của mình, cô chấp nhận người tài xế A Sinh này coi như để cho bọn họ an tâm điI “Thật tốt quá Linh Linh, A Sinh đã tới, hiện tại để anh ấy dẫn cậu đến bệnh viện kiểm tra tổng hợp đi!” Hạ Tịch Quán đầy Diệp Linh ra.
Cổng lớn tứ hợp viện “két” một tiếng bị kéo ra, Diệp Linh liếc mắt liền thấy được bóng người cao to tuấn tú bên ngoài, Cố Dạ Cần đã tới từ sớm.
Ngày hôm nay Cố Dạ Cẩn một thân mặc áo gió màu đen, trên khuôn mặt tuấn mỹ đeo một bộ mắt kiếng gọng vàng, anh đã chờ một hồi lâu, hiện tại một tay đút trong túi quân ưu nhã lại lười biếng tựa trên thân xe, lúc này ánh nắng rực rỡ, tia nắng xán lạn chiếu anh một thân ấm áp, khiến người ta không dời mắt nồi.
Là anh!
Diệp Linh liếc mắt một cái liền nhận ra Có Dạ Cẩn, thì ra anh chính là bạn của anh trai mà Quán Quán nói đến.
“A Sinh!” Hạ Tịch Quán kêu một tiếng.
Cố Dạ Cẩn nhanh chóng ngắng đầu, anh đi tới, ánh mắt rơi trên người Diệp Linh, hết sức mềm mại.
Diệp Linh vẫy vẫy tay, chào hỏi một tiếng trước: “Hi, chào anh.”
“Chào em.” Cô Dạ Cân đáp một tiêng.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng nói: “Linh Linh, A Sinh tới đón cậu rồi, hai người mau đi bệnh viện đi! Tớ cũng sắp đi rồi.
Cố Dạ Cần vô cùng lịch sự kéo ra cửa xe kế bên người lái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405795/chuong-2093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.