Tô Tiểu Đường câu môi, trong đôi mắt sáng tràn ra vài ý cười lạnh lùng: “Tiêu Tứ, lẽ nào mày không có nghĩ tới một loại khả năng khác sao, e rằng… đây là cái bẫy Tiêu Thành đặt ra, hiện tại mày đã vào vòng mai phục của anh ấy, ngày hôm nay, anh ấy sẽ muốn một lưới bắt hết mày.”
Cái gì?
Tiêu Tứ liền giật mình, hắn ngắng đầu phòng bị nhìn chung quanh, lộ ra vài phần sợ hãi.
Lúc này thủ hạ nhỏ giọng nói: “Tứ ca, nơi đây không có người của Tiêu Thành, em thấy con nhỏ Tô Tiểu Đường đang lừa anh đó.”
Tiêu Tứ cứng đờ, anh cảm thấy bẽ mặt vô cùng, cho nên giơ tay lên tát tên thủ hạ kia một cái: “Cái này còn cân mày nói, tao đã sớm nhìn rail”
Thủ hạ rống lên.
Tiêu Tứ tiến lên hai bước, nắm được khuôn mặt nhỏ của Tô Tiểu Đường, hắn lăn lộn nhiều năm như vậy, lại bị con nhỏ này cho lừa, thật sự mất mặt: “Tô Tiểu Đường, tao sẽ cho mày một cơ hội cuối cùng, mày đừng ra vẻ nữa, mau nói cho tao biết Tiêu Thành bây giờ đang ở đâu.”
Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Tứ: “Tao đã nói cho mày Tiêu Thành ở đâu rồi mà, hiện tại tao cho mày biết một lần cuối cùng, Tiêu Thành đang ở… cạnh mày đó.”
Tô Tiêu Đường không nói sai, Tiêu Thành đang ở chỗ nhà gỗ phía trước, cho nên Tiêu Thành đang ở cạnh Tiêu Tứ.
Đáng tiếc là, Tiêu Tứ hoàn toàn cảm thấy Tô Tiểu Đường lại đang trêu đùa mình: “Mày!” Hắn giơ tay, muốn cho Tô Tiểu Đường một cái tát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405780/chuong-2078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.