“Vợ ơi, xin lỗi em… anh không còn cách nào… em cũng không dạy anh nên làm như thế nào… anh thừa nhận ta là cố ý ép em, cố ý để em buồn bã khó chịu, nhưng em đau đón, tim anh cũng không khá hơn là bao… Vợ ơi, tha thứ cho anh, tha thứ cho anh được không…”
Diệp Linh khóc ngã vào trong ngực anh, bị anh gắt gao ôm vào trong lòng, vì khóc quá nhiều nên cô trong chốc lát thiếu oxi, cô liền ngất đi.
Lại mở mắt ra lúc đã ở trong phòng ngủ, trước mắt là một khuôn mặt anh tuân phóng đại, người nọ hướng vê phía cô lưu luyến cười: “Vợ, em tỉnh rồi, vừa rồi em mắc mưa, để không bị cảm, chúng ta đi tắm nước nóng trước đi, để anh ôm em đi.”
Anh xốc chăn mền trên người cô ra, ôm cô ngang lên.
Vừa rồi về nhà anh đã giúp cô cởi quần áo ẩm ướt rồi bọc cô vào trong chăn.
Diệp Linh nhắm chặt mắt, chôn vào trong ngực anh.
Giai đoạn này phụ nữ có thai không thích hợp tắm bồn, nên Cố Dạ Cần ôm cô tắm dưới vòi hoa sen, nước ấm được anh pha vô cùng thư thái, anh thổi thổi nước ấm trên da thịt của cô: “Nóng không em? Có muốn anh ôm em tăm không?”
Không biết là hơi nóng chưng hay là thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Diệp Linh nhanh chóng đỏ bừng, cô từ trong ngực anh giùng giằng đi xuống, quay lưng lại, đứng ở dưới vòi hoa sen tăm.
Tay cô đang hứng nước rửa mặt, liền nghe thấy sau lưng vang lên tiếng động, thắt lưng kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405766/chuong-2064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.