Nhà sản xuất phim gật đầu tán dương: “Diệp Linh và Dương Tân cảm giác màn ảnh quá tốt, nếu như diễn tốt nữa, đợi phim chiếu rồi, không biết bao nhiêu người sẽ dập đầu ship đôi này.”
Đạo diễn Vương vô cùng đồng ý điểm này, ông ta vừa muốn gật đầu lại bỗng nhiên cảm giác nơi cổ lạnh lẽo, chuyện gì xảy ra?
Đạo diễn Vương quay đầu, lúc này thấy được… Cô Dạ Cân vừa đây cửa vào.
Có Dạ Cẩn tới!
Ôi trời ơi, đạo diễn Vương kích động võ đùi, vị Phật này không tới sớm không tới trễ, lại tới ngay lúc này, ngay lúc Diệp Linh cần phải diễn cảnh hôn!
Đạo diễn Vương hợp lý hoài nghỉ vị Cố gia này là có ý, anh là chọn giờ đến.
Cố Dạ Cẩn cởi áo khoác, trên người là âu phục thủ công màu xám tro, màu xám vẫn là màu thâm trầm nội liễm, mặc trên người Cố Dạ Cẩn mơ hồ lưu động vẻ lộng lẫy, hơn nữa trên khuôn mặt tuấn tú của anh đeo mắt kiếng gọng vàng, thực sự là sắp diễn dịch thành công khí chất thương nhân nho nhã đến cực hạn.
Đạo diễn Vương nhanh chóng muôn nghênh đón: “Có…”
Lúc này Cố Dạ Cần khoát tay, cắt đứt lời ông ra.
Đạo diễn Vương im bặt, chỉ thấy thư ký riêng đưa đến một cái cái ghế, Cố Dạ Cần ngồi xuống, anh không lên tiếng, ánh mắt rơi trên người Diệp Linh phía trước.
Rất rõ ràng, anh không muốn: quấy nhiễu bắt luận kẻ nào, chỉ là muốn lặng lặng ngồi xem, xem cô diễn.
Đạo diễn Vương thực sự là cảm thấy áp lực như núi lớn, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405577/chuong-1875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.