Cái gì mà gia huấn của Cố gia, Diệp Linh cũng không phải con nít, con nít đi ra ngoài chơi mới có thê bị người lớn nhắc nhở trước chín giờ tối phải về nhà.
“Cố Dạ Cần này thật sự là quá bá đạo, Linh Linh cũng không phải em gái ruột của anh ta!” Phạm Tư Minh bất mãn nói.
Bố Phạm nhìn hướng Maybach biến mắt, Cố Dạ Cần là canh giờ mà tới, chín giờ là điểm mắấu chốt của anh, không thể trễ hơn nữa.
“Tư Minh, con thích Diệp Linh à?” Bố Phạm hỏi con trai mình.
Phạm Tư Minh gật đầu: “Đúng bố, con thích em Linh Linh, con muốn theo đuổi em ấy.”
“Không được!” Bô Phạm từ chồi ngay.
“VWì sao? Em Linh Linh là con gái bác Diệp, cũng là vị hôn thê của con, bố vì sao không đồng ý?” Phạm Tư Minh vô cùng kinh ngạc vừa nghỉ hoặc.
Trong hai mắt nó Phạm lóe lên ánh sắc lạnh, bây giờ Diệp Linh đã không phải là tiểu thư lá ngọc cành vàng của Diệp gia nữa, cô và anh trai trên danh nghĩa vướng víu không rõ, làm sao xứng với Phạm gia?
“Tư Minh, những thứ này con đừng hỏi nữa, bố khẳng định có lý do của bố, bên ngoài có các danh môn thục viện gia thế trong sạch tùy con chọn, Diệp Linh tuyệt đối không thể!” Bố Phạm lên lâu.
Phạm Tư Minh không giải thích được nhìn bố mình, anh không rõ bố vì sao phản đối anh và Diệp Linh. . Ngôn Tình Hài
“Anh trai.” Lúc này góc áo của Phạm Tư Minh bị hai ngón tay kéo lại, là Phạm Trình Trình.
Phạm Tư Minh nhìn Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405574/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.