Diệp Linh rời khỏi đoàn phim, đi quay shoot bộ sưu tập thời trang của năm mới. Tài nguyên thời trang của cô luôn không ai sánh kịp trong làng giải trí.
Quay chụp rât thuận lợi, Hoa tỷ đên hằm xe lấy xe, vẫn chưa yên tâm dặn đò: “Linh Linh, chị đi lấy xe, em đứng ở chỗ này chờ chị, đừng chạy loạn.”
Diệp Linh gật đầu: “Yên tâm đi, em cũng không phải con nít ba tuổi.”
Hoa tỷ nhìn khuôn mặt mềm mị động nhân của Diệp Linh, rốt cuộc hiểu rõ nỗi lo lắng của người đàn ông Cố Dạ Cần kia, người phụ nữ quá đẹp, mang ra khỏi cửa cũng không an toàn.
Hoa tỷ đi.
Diệp Linh ngoan ngoãn đứng tại chỗ đợi, bỗng một giọt hai giọt ba giọt mưa rơi trên mặt cô, cô nâng mắt, trời mưa.
Trời đồ mưa rôi.
Diệp Linh vươn tay, đi đón hạt mưa.
Một giây kế tiếp, một cây dù đen chống trên đỉnh đầu của cô, chặn lại cơn mưa cho cô.
Người nào?
Diệp Linh xoay người, trước mặt cô là một người đàn ông trẻ tuần tú.
“Linh Linh, em còn nhớ anh không?”
Diệp Linh nhìn người đứng trước mắt, nghỉ ngờ nói: “Anh là?”
“Linh Linh, cái này tặng cho em, nhiều năm như vậy, em còn thích búp bê không?”
Diệp Linh nhìn búp bê trong lòng bàn tay, đột nhiên đã nhớ ra, hai mắt cô đều sáng: “Phạm… Tư Minh?”
20 năm trước Diệp gia là trâm anh thế gia, giới thương giới hào môn có Phạm gia, không người không biết, hai nhà Diệp Phạm càng là thế giao.
Chỉ là sau đó Phạm gia định cư nước ngoài, Diệp gia trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405565/chuong-1863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.