Lục Tư Tước nhìn về phía Liễu Anh Lạc, Liễu Anh Lạc vươn hai tay nhỏ bé ôm lấy cổ anh, ngọt ngào hôn một cái lên đôi môi mỏng của anh.
TÔ h Đôi môi thơm mêm của cô vừa chạm tới, như chuồn chuồn lướt nước, lại lui về, cười ra tiếng: “Bình giám lớn.”
Lỗ tai Lục Tư Tước đỏ lên, sau đó cúi đầu, dùng sức hôn cô.
Ưm!
Giữa môi anh tràn ra tiếng hô mềm vô cùng kinh ngạc của cô.
Anh muốn hôn cô rất lâu rồi.
Môi của cô, ngát hương.
Lục Tư Tước hôn một hồi, muốn mở miệng, thế nhưng anh bỗng nhiên tỉnh táo, hôn một cô gái nhỏ như thế chắc là phạm pháp rồi!!
Lệ Quân Mặc đi rồi, các cô gái bên người cũng vui vẻ rời đi, Lâm Thủy Dao bị ép tới đến xem nghỉ thức nghênh tiếp ông cuối cùng cũng đi được, bà mang theo túi xách ra đại sảnh sân bay, ở bên ngoài đón xe.
Nhưng, không có một chiếc xe dừng lại.
Lâm Thủy ““&8h trợ hồ, sợ con gái cưng của mình chờ sốt ruột, cho nên cũng có chút nóng lòng.
Lúc này một chiếc xe limo sang trọng chậm rãi lái vào phạm vi nhìn, Lâm Thủy Dao nhìn một chút, là biển số xe Đề Đô, hơn nữa biển số xe là loại rất đẳng cấp, tượng trưng của thân phận có quyền, ở nơi nào cũng đi thông được.
Xe của Lệ Quân Mặc tới.
Thật là trùng hợp.
Lâm Thủy Dao nhanh chóng chạy lên trước, ngăn xe ông.
Tài xế đạp phanh lại, xin phép nhìn về người đàn ông ngồi phía sau: “Tiên sinh, có người đón xe.”
Lệ Quân Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405429/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.