Thế cục nhanh chóng ấm áp lên, thế nhưng Lục Hàn Đình và Cố Dạ Cẩn không ai nhìn nhau – hứ!
“Lục tông, cô dâu tương lai của anh đi ra rồi, nhìn kìa, bên cạnh còn có Diệp mỹ nhân, lúc này Diệp Mỹ Nhân là phù dâu đói”
Cố Dạ Cẩn ngắng đầu, anh thấy được Hạ Tịch Quán và Diệp Linh từ trong phòng đi ra, các cô cũng không đi đến đây, mà là đi qua khúc cua rồi biến mắt, thế nhưng Nam Quán Bắc Linh vẫn bá đạo hấp dẫn mảng lớn ánh mắt.
“Áy, trên mắt cá chân Diệp mỹ nhân đeo cái gì thế kia, hình như là… một cái lắc chân kim cương?”
“Cái lắc chân kim cương này chắc sẽ không phải là kim chủ đại nhân sau lưng Diệp mỹ nhân đưa đấy chứ! Vị kim: chủ đại nhân này thật biệt chơi, đây tuyên bồ với toàn thế giới Diệp mỹ nhân đã là nữ nô* bị giam cầm của anh ta rồi.”
*nô trong nô lệ, nữ nô – nữ nô lệ.
Nơi đàn ông tụ tập vẫn không thiếu mấy đề tài mờ ám, đối tượng được nhắc đến nhiều nhất vẫn là vưu vật Diệp Linh.
Nơi có đàn ông thì đề tài của bọn họ không thiếu Diệp Linh, đây là định luật.
Cố Dạ Cẩn ánh mắt rơi trên cái lắc chân kia của Diệp Linh, đêm đó anh tặng cô, cô liền đeo, cũng không biết là có ý tứ gì?
Mắt cá chân cô oánh nhuận tinh tế, khiến người ta nhìn đã muốn hôn một cái, hiện tại đeo một cái lắc chân kim cương, có thể đoán được là đàn ông tặng, đích thật là nữ nô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405418/chuong-1716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.