Trần Viên Viên ngắng đầu, nhanh chóng ỏn ẻn kêu một tiếng: “Có tổng.”
“Cố tổng?” Có Dạ Cần lặp lại hai chữ này, mày kiếm anh khí khế nhíu một chút, hơi không vui.
Trần Viên Viên đột nhiên nghĩ tới, nơi không người, anh không cho cô ta gọi là “Cố tổng”, mà gọi là… anh trai.
Trần Viên Viên còn nghe nói, bạn gái trước của Cố Dạ Cần đều phải gọi anh là “anh trai”.
Anh có phải có fetish* này không?
*Chứng ái vật, đặc biệt yêu một cái gì đó, ví dụ như cuồng tay, cuồng mặt, cuồng giọng, v…v Trần Viên Viên hoàn toàn có thể hiểu, đàn ông mà, có chút fetish rất bình thường.
Trần Viên Viên lúc này thanh thuần lại kiều my kêu một tiếng: “anh traï”.
Cố Dạ Cẩn mi tâm khẽ động, chút không vui vừa rồi cũng đã biến mắt, bên cạnh anh đi qua nhiều người phụ nữ như vậy, tiểu hoa đán trước mắt là người gọi “anh trai” giống nhát.
Nói thật, anh có chút yêu thích không buông tay với tiểu hoa đán này, anh thay phụ nữ như thay áo, mà tiểu hoa đán này quả thực cũng là người theo anh thời gian dài nhất.
Cố Dạ Cẩn nhớ tới lần đầu tiên gặp Trần Viên Viên…
Có Dạ Cần lần đầu tiên gặp Trần Viên Viên là ở trên chuyên cơ, lúc đó máy bay tư nhân chiếu một bộ điện ảnh, lúc Trần Viên Viên còn chưa gặp anh, không phải nhân vật chính, chỉ là một diễn viên làm công khổ cực, diễn nhân vật quần chúng nhỏ mà thôi.
Chỉ là nhân vật nhỏ đó, cũng là cô ta thiên tân vạn khổ mà có được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405364/chuong-1661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.